Giọng điệu anh mỏng lạnh mỉa mai, từng câu từng chữ như là châu ngọc, nện xuống khiến khuôn mặt nhỏ của Hạ Tịch Quán tái nhợt, anh vậy mà nghĩ cô như thế sao?
Anh là người trời sinh có tính cảnh giác cao, bên người vẫn không thiếu cám dỗ, mà hành động của cô vào lại vừa khớp hóa thành có tình trong mắt anh.
Anh thấy cô là cố ý câu dẫn anh, không khác gì đám phụ nữ bên ngoài đó, thậm chí cô còn có tâm cơ hơn so với bọn họ, càng am hiểu thủ đoạn đùa giỡn?
Anh, quả nhiên không yêu cô nữa rồi.
Trong lòng Hạ Tịch Quán nhói đau, hệt như bị kim đâm: “Tôi không có, đây là lần cuối cùng tôi giải thích, mặc kệ anh tin hay không tin, anh bây giờ buông tôi ra, tôi lập tức rời khỏi phòng anh.”
Hạ Tịch Quán muốn đứng dậy.
Nhưng Lục Hàn Đình dùng mấy cây ngón tay thon dài giữ lại cỗ tay trắng mảnh khảnh của cô, dễ dàng khống chế cô lại: “Hiện tại lại muốn giở trò gì, cô trăm phương ngàn kế câu dẫn tôi, hiện tại lên giường tôi rồi lại muốn bỏ đi, chẳng lẽ lại muốn chơi lạt mềm buộc chặt?”
Đôi mắt đen láy của Hạ Tịch Quán tức giận nhìn anh chằm chằm, vài lọn tóc quấn quanh trên cần cổ trắng như tuyết, lại đặc biệt mang vẻ hoạt sắc sinh hương: “Anh nói tôi muốn câu dẫn anh vậy thì cho là thế đi, nhưng bây giờ tôi không muốn câu dẫn anh, được chưa?”
Lục Hàn Đình nhanh chóng chau hàng mày kiếm anh khí: “Cô nói cái gì, chơi tôi, hả?”
“Câu dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404240/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.