Chương trước
Chương sau
Vành môi củ ấu của Hạ Tịch Quán rất đẹp, màu sắc lại là kiểu đỏ bừng của thiếu nữ, trời sinh là màu sắc chết người của cánh đàn ông.
Hơn nữa miệng của cô còn rất nhỏ, miệng anh đào nho nhỏ, làm cho Lục Hàn Đình nhớ tới không biết là ai đã nói với anh, kiểu miệng anh đào nhỏ là kiểu đàn ông muốn hôn nhất.
Thì ra cô tháo xuống mạng che mặt là khuôn mặt thanh lệ tuyệt sắc như thế.
Lục Hàn Đình nhớ lại mộng xuân kia của mình, trong mơ anh đẩy cô để vào vách tường trong góc phòng, tùy ý hôn…
Cô sao lại ở trên giường anh?
Tới câu dẫn anh ư?
Yết hầu Lục Hàn Đình trượt lên trượt xuống, cho tới nay phụ nữ muốn bò lên lên giường anh rất nhiều, nhưng anh chưa gặp qua cô gái nào to gan như vậy.
Lục Hàn Đình đưa tay, lòng bàn to vuốt ve khuôn mặt trắng nõn của cô.
Trên mặt cô không chút phấn son, thanh khiết trắng mịn, trên người cũng là mùi thơm cơ thể tự nhiên của thiếu nữ, còn quanh quần hương sữa tắm anh thường dùng, trên người cô tất cả, dường như đều là loại anh thích.
Ngón tay Lục Hàn Đình dùng sức, chỉ thấy khối thịt bị ấn vào trên khuôn mặt nhỏ cô bị nhanh chóng mắt đi màu đỏ thắm, trở nên tái nhợt.
Anh cứ xoa bóp mãi, trong lòng đột nhiên sinh ra ý muốn chà đạp, phá hủy cô.
Môi mỏng cong lên vòng cung ám muội, Lục Hàn Đình cúi đầu, trực tiếp hôn lên môi cô.
Lúc đầu Hạ Tịch Quán ngủ rất ngon giấc, nhưng đột nhiên cô mơ thấy ác mộng, dường như có một tảng đá lớn đặt trên ngực của cô, cướp đoạt hô hấp của cô, khiến cô không sao hít thở được.
Khó chịu quá đi mắt.
Hàng mi cánh bướm khẽ run, Hạ Tịch Quán nhanh chóng mở mắt ra, một giây kế tiếp gương mặt tinh xảo anh tuấn kia của Lục Hàn Đình phóng đại trong con ngươi đang co rút của cô.
Hiện tại anh đang đè trên người cô, dùng sức hôn cô.
Đầu nhỏ Hạ Tịch Quán “ầm” một tiếng nỗ tung, cô căn bản không còn kịp suy nghĩ nữa, anh sao lại ở trong phòng cô, anh đang làm gì thế này?
Hai tay nhỏ bé chống đỡ lên lồng ngực tráng kiện của anh, Hạ Tịch Quán dùng sức đầy anh ra: “Buông tôi ra, anh làm gì vậy?”
“Tỉnh?” Lục Hàn Đình không nhúc nhích, bàn tay to chống ở bên người của cô, từ cao nhìn xuống cô, vây cơ thể nhỏ mềm của cô trong ngực mình: “Tôi còn tưởng cô sẽ tiếp tục giả bộ ngủ đấy.”
“Giả bộ ngủ?” Hạ Tịch Quán đờ người.
Giọng Lục Hàn Đình trầm thấp khàn khàn, đặc biệt từ tính êm tai: “Nếu không thì? Cô vào phòng tôi, mặc áo của tôi, nằm trên giường tôi, lẽ nào chỉ là ngủ ở đây thôi?”
Đợi… Đợi đã.
Đây là phòng anh?
Hạ Tịch Quán nhanh chóng hiểu ra, nhất định là bà nội, lần này… còn có cả mẹ Ngô!
Các bà lừa cô vào đây.
“Lục… Lục tổng, tôi cảm thấy giữa chúng ta có hiểu lầm gì rồi, “Ò…” Lục Hàn Đình nhìn một chút cánh môi sưng đỏ của cô: “Cô nói đi, tôi nghe.”
“Hôm nay tôi… tôi là tới nhận phỏng vấn, không phải anh đang tuyển đầu bếp nữ dinh dưỡng chuyên nghiệp sao, là tôi nè, tôi tới chăm sóc cho lão phu nhân.”
Lục Hàn Đình mặc trên người đồ ngủ bằng lụa màu xanh đen, hiện tại đai lưng lỏng lẽo treo trên vòng hông hẹp của anh, lại càng tôn thêm hương vị đàn ông quyến rũ của anh: “Tôi đúng là đã đánh giá thấp cô rồi, lần đầu tiên cô đứng ở cổng Đại học T, cố ý nhìn chằm chằm tôi trên xe, thu hút chú ý của tôi, lần thứ hai ở trong quán rượu cô đánh chủ ý lên con mèo kia của tôi, cố ý ôm nó, va vào trong ngực tôi, lần này cô lại dám đánh chủ ý lên bà nội tôi, ngụy trang nhận phỏng vấn đầu bếp nữ, trực tiếp leo lên giường tôi.”
“Từ lúc nào ô để mắt tới tôi, cô đã điều tra kỹ càng người bên cạnh tôi, từng bước thận trọng, thật đúng là có tâm cơ chơi đùa đấy.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.