Hạ Tịch Quán và mẹ Ngô đến phòng ngủ cách vách, phòng ngủ này thật sự rất lớn, giống như phòng ngủ vậy, trong khiêm tốn lộ ra vẻ xa hoa.
Hơn nữa bày trí của phòng ngủ này đều mang mùi vị lành lạnh, màu đen xám xânh chiếm đa số, phong cách trầm ổn nội liễm này vừa nhìn rất giống với gu của Lục Hàn Đình.
“Mẹ Ngô, không phải chúng ta đi nhầm phòng đấy chứ, con thấy phòng này thật giống phòng của Lục tiên sinh.” Hạ Tịch Quán nghỉ ngờ nói.
Mẹ Ngô sửng sốt, nhanh chóng cười lên ha hả: “Thiếu phu nhân, chúng ta không nhầm đâu, đây chính là phòng dành cho khách, Tây Uyễển này là bất động sản riêng của thiếu gia, nên mỗi gian phòng thiết kế đều không khác nhau máy, là gu thiếu gia thích thôi.”
“À.” Hạ Tịch Quán bỏ đi nghi ngờ, hiểu gật đầu.
Mẹ Ngô âm thầm thở dài một hơi, bà cảm giác sau khi mình đi theo lão phu nhân, nói dối cũng lưu loát hơn rất nhiều.
“Được rồi mẹ Ngô, sau này mẹ đừng gọi con là Thiếu phu nhân nữa, tránh bị lộ, mẹ cứ gọi tên con, gọi Quán Quán đi ạ!”
“Được, Quán Quán, vậy con nghỉ ngơi sớm một chút, có việc cứ gọi cho mẹ.”
“Được rồi mẹ Ngô, mẹ cũng nghỉ ngơi đi.”
Mẹ Ngô đi, Hạ Tịch Quán vào phòng tắm, tắm nước nóng, cô phải ngủ sớm dậy sớm, sáng mai phải chuẩn bị bữa ăn dinh dưỡng cho bà nội nữa.
Tắm xong, Hạ Tịch Quán phát hiện một vấn đề, đó chính là cô không có quần áo ngủ.
Xấu hỗ quá đi.
Hạ Tịch Quán định cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404237/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.