Ảnh mắt Lục Từ Tiễn lại rơi lên người Hạ Tịch Quán, cô biết những người đó không, hoặc nói, trong những người kia có người của cô không?
Lục Tử Tiễn cảm giác mình vẫn chưa từng hiểu cô gái này.
Lúc này từ loa phát thanh truyền đến giọng nói trong veo của tiếp viên hàng không: “Các vị hành khách xin chú ý, chuyến bay C81 đến Đế Đô của quý khách hiện tại bắt đầu chuẩn bị cất cảnh...
Chuẩn bị bay rồi.
"Nhị thiếu, chúng ta qua khu V.I.P kiểm tra an ninh chứ?”
Lúc đầu Lục Tử Tiễn ngồi máy bay riêng đi, thế nhưng sợ ở đây Hạ Tịch Quán xảy ra biến cố, nên anh đã mua vé cùng chuyến bay với Hạ Tịch Quán.
Lục Tử Tiễn không nói chuyện, lúc này điện thoại trong túi quần anh đột nhiên vang lên, có người gọi toi, là mẹ anh.
Là Liễu Chiêu Đệ gọi.
Lục Tủ Tiễn ngẩng đầu liếc mắt Hạ Tịch Quán, sau đó xoay người đi tới một góc an tĩnh nhận điện thoại: “Alo, mẹ à."
"Tử Tien, có phải con sắp bay rồi không, bác Nhân Nhân con gọi nói với con tìm được cô gái con thích rồi, còn có thể mang cô ta cùng về Đế Đô, mẹ đang ở sân bay đợi đón con đây, đến lúc đó con dẫn cô ta tới cho mẹ xem, đứa con gái có thể đồng thời giành được sự yêu thích của con và bác, thủ đoạn chắc chắn rất ghê gớm."
Lục Tử Tiễn mí môi mỏng, cả người càng thêm lạnh lùng: “Cô ấy không phải là loại con gái mà mẹ nghĩ.”
"Thật không?" Giọng Liễu Chiêu Đệ nhàn nhạt, dường như bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404159/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.