Lồng ngực Lục Hàn Đình rắn chắc như một bức tường, mặc cô có đẩy thế nào cũng không nhúc nhích, anh cúi đầu nhìn cô tức giận trừng mắt, cong đôi môi mỏng: "Tôi đáng ghét chỗ nào, cô nói rõ xem."
Chính là... Cả người đều đáng ghét!
Hạ Tịch Quán dùng sức đập nắm đấm nhỏ vào người anh: "Anh buông ra, tôi không muốn nói chuyện với anh!”
Cô chưa từng lạnh nhạt với anh như thế, Lục Hàn Đình nghĩ chắc cô không thích mình nữa rồi, anh túm cổ tay trắng mảnh khảnh của cô đặt trên vách tường, môi mỏng tiến đến vành tai trắng như tuyết của cô: “Tôi chỉ hỏi một câu, cô có lên giường với Tử Tiễn chưa, trước kia tôi khó chịu như vậy, cũng luyến tiếc chân chính động vào cô, tôi muốn biết có phải cô trao lần đầu tiên của mình cho người khác rồi không?"
Hạ Tịch Quán ngửi được hơi thở sạch sẽ mát lạnh trên người anh, cô bị anh giam trong ngực, nghe anh hỏi câu vô liêm sỉ này, hai chân cô vậy mà không tự chủ như nhũn ra, muốn trượt xuống dưới.
"Lục Hàn Đình, chúng ta đã ly hôn, là anh ngoại tình trước, là anh không quan tâm tôi trước, bây giờ tôi có cùng người đàn ông khác quan hệ cũng không liên quan đến anh, thứ đo má anh không cần cũng không cho phép người khác đông vào, rất cuộc là suy nghĩ u ám đến mức nào chứ. Umr
Lục Hàn Đình củi đầu, hung hân chân môi cô.
Anh hôn rất dùng sức, giống như dã thú hung mänh nháo về con mồi ngon miệng anh thêm thêm đã lâu, hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404157/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.