Lục Hàn Đình lăn lộn trong thương trường nhiều năm như vậy, hơn mười đã bắt đầu dạo chơi thương giới, chưa bao giờ nhân nhượng đối phương, anh giỏi nhất chính là công kích, chưa từng gặp phải tình huống đợi kẻ thù khiêu khích mà anh lại bị động.
Trong ánh mắt rạng rỡ sáng ngời của cô, Lục Hàn Đình vòng tay qua bờ vai quyến rũ của cô, ôm chặt cô vào lòng, sau đó thì thầm: “Ừ, không để tâm, em đi đi.
”
Anh nghĩ, rốt cuộc anh vẫn không thẻ làm gì cô, chẳng hạn như bẻ gãy đôi cánh của cô, nhốt cô bên mình.
Anh có thể đứng tại chỗ vì cô, không làm gì cả, anh cũng có thể chịu đựng những hành động khiêu khích lặp đi lặp lại của đối phương, rút lui rồi lại rút lui cũng chỉ vì cô.
“Lục tiên sinh, cảm ơn anh.
”
Hạ Tịch Quán ngọt ngào cảm ơn.
Lục Hàn Đình nhếch môi mỏng thành một đường vòng cung quyến rũ: “Lục phu nhân, em không thành tâm cảm ơn anh rồi, nếu em thành tâm, không nên chỉ nói bằng miệng.
”
“…”
Hạ Tịch Quán nhanh chóng đẩy anh ra, còn chà chà bọt xà phòng lên gò má anh tuấn của anh, xoay người bỏ chạy.
Lục Hàn Đình giữ cái eo thon kéo cô lại, cúi người hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô: “Lục phu nhân, lâu rồi anh chưa chỉnh em phải không, lại “thiếu”
rồi.
”
Hạ Tịch Quán cười khúc khích trong vòng tay anh, tiếng cười giòn giã như chuông ngân, còn trốn tránh nụ hôn của anh: “Không phải, em còn chưa rửa tay, còn có bọt xà phòng…”
“Đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404054/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.