Từ Thiếu Nam nhìn Hạ Tịch Quán một chút, không ngờ lại có người có thể khống chế được lão bà cứng đầu này, đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, nhưng mà, sao lại là một con nhỏ chứ?
Hạ Tịch Quán gio tay lên, cây kim thứ hai rơi trên đầu bà, cô cười nhẹ: “ Lão phu nhân, cháu không nói dối bà, viên kẹo đó thực sự làm bằng cỏ Tuyết Lăng, mà cỏ Tuyết Lăng vốn là một bài thuốc đông y, khối u trong đầu bà đè lên dây thần kinh, chắc là lúc bình thường bà cũng không chịu uống thuốc để điều trị, cơ thế bà đang rất thiếu chất. Thuốc này có thể tạm thời bảo vệ tâm mạch bà, cháu châm cứu thêm nữa thì có thể tạm thời giữ an toàn cho bà, nhưng bà phải mổ càng sớm càng tốt, ca mổ này không dễ, sợ là cực kỳ nguy hiểm. Nhưng mà cháu nói rỗi đầu, bà thật may mắn, cháu không phải là tiểu tiên nữ gì mà là Đại La Kim Tiên mà ông trời phải xuống cứu bà đó, cháu nhất định sẽ đem hết khả năng có thể để cứu bà!"
Lệ lão phu nhân già cảm thấy hơi buồn ngủ, giọng nói nhỏ nhẹ của cô gái như CÓ ma lực thúc giục bà chim vào giấc ngủ, bà bướng bỉnh lẩm bẩm: "Bà cũng đã nói cháu là tiểu tiên nữ của bà."
Nói xong Lệ lão phu nhân ngủ thiếp đi.
Hạ Tịch Quản rút Kim Vàng ra, Chu Bình nhanh chóng bước tới kiểm tra mạch đập của Lệ lão phu nhân, cô ta sửng sốt nói: "Bà cụ đã thực sự qua khỏi cơn nguy kịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404031/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.