Triệu Lập Anh liền hét đau một tiếng, vì lúc anh ta định
đứng dậy thì Hạ Tịch Quán nhanh chóng đặt tay lên
vai anh ta, im lặng mà châm một cây kim lên huyệt
của anh ta.
Triệu Lập Anh liền thấy người mềm nhữn, không có
sức lực gì nữa, càng đừng nói tới việc đứng dậy.
Hạ Tịch Quán nhìn Song Song: “Song Song, đánh anh tai”
Đổi lại thường ngày thì Song Song tuyệt đối không
dám đánh Triệu Lập Anh. Nhưng giờ có Hạ Tịch
Quán, cô giống như có được tự tin. Thắt lưng vì mập
mạp mà tự ti vào lúc này bất giác ưỡn thẳng, lại nghĩ
tới Triệu Lập Anh từng sỉ nhục mình, cô nhắc tay lên,
tát mạnh anh ta một cái.
Bốp một tiếng, tiếng bạt tai vang dội trong đại sảnh
yên tĩnh, trực tiếp đánh lên một bên mặt Triệu Lập
Anh.
“Triệu Lập Anh, cái tát này là cho sự sỉ nhục và xúc
phạm anh đã gây ra cho tôi. Tôi không lảm hại Quán
Quán. Tất cả đều do anh làm!”
Nói rồi cô lại nhắc tay lên, lại tát anh ta một cái nữa:
“Cái tát này tôi chính thức thông báo cho anh, không
phải anh giải trừ hôn ước với tôi, mà là tôi giải trừ hôn
ước với anh. Tôi đá anh rồi. Lúc trước là tôi bị mỡ heo
làm mờ tim, mắt mù mới thích anhI”
Đám đông há hốc miệng mà nhìn cảnh này. Song
Song lúc nãy còn vô cùng thê thảm, giờ lại tràn đầy tự
tin, phát sáng, như đổi thành một người khác. Mọi
người vậy mà lại thấy lúc cô đánh Triệu Lập Anh lại tự
nhiên khá ngầu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/403890/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.