Song Song ngoảnh lại, cô chạm phải đôi mắt to tròn
lấp lánh.
Hạ Tịch Quán khẽ nắm lấy bàn tay cô, nói với cô:
“Song Song, tôi tin cô.”
Song Song ngắn ra, trong lòng liền dâng lên một cỗ
ấm áp: “Quán Quán, thật sự không phải tôi làm. Triệu
Lập Anh nói dối, lời anh ta nói không phải là thật!”
“Tôi biết.” Nói rồi Hạ Tịch Quán nắm lấy tay cô đi tới
trước mặt Triệu Lập Anh.
Đám đông thấy Hạ Tịch Quán đi tới thì đều tự giác mà
lùi về sau một chút. Họ rất tò mò cô muốn làm gì.
Hạ Nghiên Nghiên cũng nhìn Hạ Tịch Quán, cô ta
muốn xem thử cô có thể giở trò gì.
Lúc này có hai người từ bên hành lang đi tới. Là
người đàn ông thích ngủ và thuộc hạ của anh.
Thuộc hạ lên tiếng: “Nhị thiếu…”
Lục Tử Tiễn nhấc tay lên, ra hiệu thuộc hạ đó đừng nói.
Thuộc hạ liền im miệng.
Hạ Tịch Quán nhìn Triệu Lập Anh, đôi mắt tản ra ánh
sáng lạnh lẽo bức người: “Tổ trưởng Triệu, tôi từng
gặp người đê tiện, nhưng thật sự chưa từng gặp ai đê
tiện như anh. Bây giờ mời anh xin lỗi Song Song
ngay!”
“Tôi xin lỗi Song Song?” Triệu Lập Anh cười: “Hạ Tịch
Quán, cô nghĩ mình là ai chứ? Sao tôi phải nghe cô?
Cô vẫn nên xử lý tốt chuyện của mình trước đi.”
Mắt Hạ Tịch Quán liền lạnh xuống, sau đó cô nhanh
chóng nhắc chân lên đá một cái lên gói Triệu Lập Anh.
Triệu Lập Anh không ngờ cô lại ra tay với mình trước
mặt mọi người, hơn nữa động tác còn nhanh mạnh
chuẩn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/403889/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.