Con ngươi Lục Hàn Đình co rút,
anh nhanh chóng lấy hộp thuốc y
tế ra, dùng bông gòn tâm cồn giúp
cô xử lí vết thương: “Lần này nhớ
cho kĩ, đây chính là hậu quả của
việc phải để cho tôi nói lại lần thứ
ba.”
Hạ Tịch Quán nhìn hàm dưới kiên
định của anh: “Hậu quả mà Lục
tiên sinh nói chính là bạo lực gia
đình?”
Lục Hàn Đình giúp cô dán băng
keo y tế, môi mỏng lành lạnh dẫn
ra ý cười: “Biết tôi bạo lực gia
đình còn dám tiến vào, lá gan
cũng không nhỏ?”
Hạ Tịch Quán ngưỡng con ngươi
mắt xinh đẹp nhìn vào anh: “Lục
tiên sinh, người khác sợ anh,
nhưng tôi lại không sợ anh.”
Ngón tay mảnh khảnh của Lục
Hàn Đình bỗng dừng lại, anh thấy
khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bởi vì
bán băng keo y tế mà lộ ra mấy
phần điềm đạm đáng yêu: “Ra
ngoài đi, để tôi một mình ở đây.”
Nói xong, Lục Hàn Đình đỡ Hạ
Tịch Quán lên.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng vươn
bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn ra,
trực tiếp ôm lấy vòng eo của anh.
Khoảnh khắc cô gái ôm lấy anh
thân thể cao lớn anh tuấn của Lục
Hàn Đình đột nhiên cứng đò, thân
thể cô mềm mại như không
xương, khuôn mặt nhỏ nhắn áp
vào lồng ngực rắn chắc của anh,
giống như một chú mèo sữa nhỏ
ngoan ngoãn mêm mại dán chặt
vào anh.
Lục Hàn Đình lại ngửi thấy mùi
hương dễ chịu trên cơ thể của cô,
từ từ kéo lấy dây thần kinh của
anh.
Lúc này Hạ Tịch Quán ở trong
lòng anh thấp giọng nói: “Lục tiên
sinh, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/403713/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.