Sau khi chỉ huy người máy chuyển hết chỗ đồ còn lại, Dương Thư chau mày chuẩn bị tìm người máy trị liệu từ trong đống người máy chẳng khác nhau là mấy. Elgar dù có chỗ không thoải mái chắc chắn cũng không nói với hắn, vừa rồi hắn vỗ lưng y rất nhẹ mà y còn đau đến phát run.
Khi Elgar tìm được Dương Thư thì đối phương đang ngồi trên sàn nhà trong phòng khách đùa nghịch người máy trước mặt. Y nhận ra đó là người máy trị liệu, bắt đầu lo lắng Dương Thư có chỗ nào không thoải mái.
“Hùng chủ, máy phi hành không có vấn đề, năng lượng cũng đầy.”
Elgar dừng trước mặt Dương Thư, cung kính cúi đầu nói.
Hắn chẳng muốn ngẩng đầu nhìn Elgar chút nào, Dương Thư ngồi trên đất yên lặng nhìn đầu gối Elgar “Thật muốn cưa chân…”
Tuy tiếng hắn rất nhỏ nhưng đừng nên coi thường thính giác của trùng cái. Ánh mắt của Elgar cùng chuyển sang đầu gối của mình, y nên làm gì để hùng chủ đồng ý không cưa chân y đây? Năng lực tự lành của trùng cái chưa tốt đến mức có thể chữa trị loại vết thương như đứt lìa tứ chi.
“Phòng 302, lầu ba không được ta cho phép không được vào.”
Trong đó có một số đồ bất hợp pháp chưa kịp xử lý mà hắn không muốn Elgar biết đến.
“Vâng thưa hùng chủ.”
Elgar không hề cảm thấy mệnh lệnh của Dương Thư có gì kỳ quái, mỗi nhà đều có một căn phòng như vậy, thường dùng để xử phạt trùng cái phạm tội hoặc thỉnh thoảng dùng để chơi đùa một số loại đặc biệt với trùng cái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-moi-ngay/146866/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.