Chương trước
Chương sau
“Quân đội cho nghỉ bao nhiêu ngày?”
Khi hai trùng một lần nữa ngồi trên phi thuyền thông minh, Dương Thư không vội chọn địa chỉ mà quay đầu hỏi Elgar.
“Một tuần”
Elgar dụt dè trả lời, so với nghỉ pháp dài cả tháng của trùng cái khác, kỳ nghỉ của quân thư rất ngắn, y sợ Dương Thư sẽ không vui.
Dài hơn hắn nghĩ, như vậy không cần vội vàng chuyển nhà. Trong nhà cũng có phi thuyền nhưng đáng tiếc là hắn không biết sử dụng, có điều hắn nghĩ Elgar sẽ biết lái.
“Biết lái khi  thuyền chứ?”
“Biết ạ”
“À”
Mau nghĩ ra một chủ đề nào đó, không khí sắp đông cứng rồi.
Elgar thấy Dương Thư trầm mặc, vài lần muốn mở miệng nhưng vẫn không nói ra lời. Vừa mới công chứng xong đã nhắc đến tiểu ấu trùng có vẻ không ổn, ít nhất là trong hôm nay.
Không khí dù có đông cứng thì thời gian vẫn cứ trôi. Elgar không biết nói gì khi phi thuyền bay vào khu cư trú cấp B, y không biết Dương Thư đến đây là gì. Ngững com trùng cư trú ở khu cấp B mặc dù không giống cấp A vừa có tiền vừa có quyền nhưng muốn cơ trú tại khu vực có độ che phủ lên đến 50% này ít nhất cũng phải có một trong hai thứ đó.
Khu cấp A trong tinh hệ Yasuo rất ít, thậm chí ngay cả chủ tịch Cục Khoa học Liên Bang như Tịch Nhậm cũng chỉ cư trú ở khu B. Elgar nghĩ đến đây thì không nhịn được run lên. Có khi nào … Dương Thư cùng Tịch Nhậm có quan hệ gì đó? Nếu không một du dân như hắn sao dám đối địch với hai gia tộc lớn trong tinh hệ?
“Không thoải mái sao?”
Dương Thư đặt tay lên trán đối phương hỏi, Cảm giác lạnh lẽo khiến hắn cau mày, nhiệt độ cơ thể quá thấp liệu có bình thường không đây?
Elgar giật mình, nếu Dương Thư có quan hệ với Tịch Nhậm sẽ không lấy hắn làm Thư quân,thân phận thư hầu mới càng dễ dàng khống chế và không bị y từ chối. Y không nên nghi ngờ hùng chủ của mình.
“Không thoải mái lắm sao?”
Dương Thư chờ mãi không thấy đối phương trả lời, như vậy nhiệt độ quá thấp không là bình thường đúng không?
“Không ạ, hùng chủ.”
Y sao có thể nói rằng là do bản thân tự mình dọa mình đây?
“Em không sao.”
“Em chắc chứ?”
Sẽ không phải cho rằng hắn không đủ điểm tín dụng chứ?
“Tôi có đủ điểm tín dụng để đưa em đi bệnh viện.”
“Thật là không sao ạ.”
Kể cả khi có việc gì thì với năng lực tự lành của trùng cái thì cũng không cần đi bệnh viện, ngủ một giấc là tốt rồi. Thông thường chỉ có trùng đực và tiểu ấu trùng mới đi bệnh viện, còn trùng cái chỉ khi bị trọng thương nghiêm trọng mới đến, y chắc chắn chưa đến trình độ đó.
“Vậy à…”
Một lúc sau nhiệt độ cơ thể Elgar cũng trở lại bình thường, Dương Thư cũng bỏ tay xuống. Thôi vậy, nếu y không muốn đi bệnh viện thi thôi. Hắn nhớ trong nhà có người máy bác sĩ, lát nữa để nó khám cho y chũng được.
Khi bàn tay trên trán dời đi thì Elgar chợt thấy mất mát. Nhưng y nhanh chóng bị khung cảnh bên ngoài thu hút sự chú ý. Tuy rằng cùng là tinh cầu cấp B nhưng đây không cùng hướng với Tịch gia. Y quả nhiên lạ hiểu lầm Dương Thư rồi.
“Hùng chủ, đây là…?”
Không phải như y nghĩ chứ? Elgar ngơ ngác nhìn căn biệt thự trước mắt. Đó là một biệt thự tư nhân ba tầng với vườn hoa cùng sân đỗ phi thuyền tư nhân.
“Số 14 tinh cầu B-H, đúng địa chỉ này rồi.”
Sau khi kiểm tra lại địa chỉ, Dương Thư vui vẻ bước xuống phi thuyền. Tuy hắn đã nhận được mô hình kiến trúc từ sớm nhưng tận mắt thấy được vẫn có cảm giác hơn.
Đây là nhà của Dương Thư sao? Elgar như người máy mặc cho Dương Thư nắm cổ tay mình cài đặt đầu cuối, trơ mắt nhìn bản thân trở thành một trong những chủ nhân của biệt thự. Dương thư còn nhớ y là thư quân của hắn sao? Thông thường thư quân cũng chỉ được quyền ra vào bát động sản của hùng chủ mà thôi!
Sauk hi y trở thành một chủ nhân của biệt thự thì đồng nghĩa với việc biệt thự hay tài sản trong đó một nửa đều thuộc quyền sở hữu của y. Elgar đột nhiên rất muốn nắm lấy vai Dương Thư hỏi hắn có bị ngốc hay không!
Điều này hoàn toàn khác xa với tưởng tượng của y, y vốn chuẩn bị tinh thần đến sống ở nghi cư tinh cấp F, nơi mà chính phủ trợ cấp cho dân nghèo. Cuối cùng y cũng phát hiện ra, hùng chủ của y rất có tiền!
“Còn ngây ra đó làm gì, mau vào đi!”
Sau khi ra lệnh cho người máy xách đồ chuyển phát nhanh ngoài cửa vào nhà, Dương Thư quay đầu gọi trùng cái vẫn còn đang ngây ngốc ngoài cửa.
“Xin lỗi.”
Elgar nghe vậy nhanh chóng vào theo, tiện tay khởi động lưới phòng hộ.
“Cái gì đó?”
Dương Thư chỉ thấy cở cửa có ánh sáng xanh chớp lên, men theo tường vây hình thành lưới chụp bọc lấy cả biệt thự, sau đó nhanh chóng biến mất. Hắn tò mò hỏi trùng đã khởi động thứ này.
“Hùng chủ… không muốn mở lưới phòng hộ?”
Y biết có một số trùng đực không muốn giữ lại mặt mũi cho trùng cái của mình, họ không mở lưới phòng hộ hoặc cài đặt chế độ nhìn hai chiều, như vậy trùng hàng xóm có thể nhìn thấy cảnh trùng cái bị phạt.    
Y cũng từng bị phạt như vậy, tuy nhiên vì Tịch Nhậm không muốn khiến trùng khác nghĩ gã bạo lực nên chỉ mở lúc đầu, sau đó đóng lại nhưng như vậy đã khiến y vô cùng khó chịu, nếu Dương Thư cũng phạt y như vậy thì…
“Lưới phòng hộ sao?”
Dương Thư bước lại gần Elgar, thò tay ra ngoài tường. Hắn cảm thấy giống như sờ vào thạch hoa quả vậy, trơn trơn, mềm mềm, lại rất co dãn. Hắn cảm nhận được lực cản nhưng vẫn có thể thò tay ra ngoài, lưới phòng hộ giống như một bong bóng vậy, bị hắn đẩy ra nổi nên một cục tròn tròn, rất thú vị.
Nếu đã gọi là lưới phòng hộ thì hẳn là có công dụng bảo vệ biệt thự. KHoa học kỹ thuật của Liên Bang cũng thật phát triển.
“Bên ngoài có thể nhìn thấy bên trong không?”
“Có thể cài đặt ở đây ạ.”
Elgar mở ra giao diện cài đặt lưới phòng hộ, yên lặng nhìn Dương Thư nghiên cứu một lúc rồi rời đi tiếp tục chỉ huy người máy dọn đồ. Y đoán có lẽ hùng chủ quyết định tha cho mình bèn thở phào một cái rồi bước lại gần Dương Thư nhưng lại không biết phải làm gì.
Y không dám tự ý chạm vào đồ của hùng chủ nhưng cũng không thể chỉ trơ mắt nhìn hùng chủ bận việc được.
“Khởikhai, đừng cản đường.”
Lần nữa bị Elgar cản đường, Dương Thư dùng tay ra hiệu cho y tránh sang một bên.
Elgar thấy vậy ngoan ngoãn tránh sang một bên rồi yên lặng quỳ trong sân.
Dương Thư vốn đang chỉ huy người máy chuyển đồ ăn vào bếp thấy vậy thì vắt óc suy nghĩ nguyên nhân. Hắn thử dùng tư duy của trùng cái, rồi hồi tưởng lại tất cả những lời mình vừa nói rồi lại gần trùng cái đang quỳ.
“Khởi khai, đừng cản đường.”
Elgar thấy Dương Thư đến gần thì bắt đầu căng thẳng. Y nghe thấy Dương Thư nhắc lại mệnh lệnh nhưng lại không có động tác gì nên không biết có phải hùng chủ bảo mình tránh ra hay không.
“Ý ta là em cản đường rồi, mau tránh ra chứ không bảo em quỳ ở đây.”
Dương Thư mở miệng cản lại Elgar đang chuẩn bị lê gối tránh sang chỗ khác.
“Bây giờ em đi kiếm tra máy phi hành gia dụng xem có dùng được không rồi báo lại cho ta.”
“Vâng thư hùng chủ.”
Cuối cùng cũng có việc làm, Elgar thở phào.
“Sau này nếu ta chưa nói thì không được quỳ.”
Dương Thư xoa đầu đối phương rồi kéo y đứng lên.
“Ngoan.”
“Vâng.”
Elgar thuận thế đứng lên, khẽ gật đầu. Y chợt có cảm giác Dương Thư coi mình là tiểu ấu trùng vậy!
“Đi đi!”
Dương Thư vỗ nhẹ vào lưng Elgar bảo y mau đi xem máy phi hành trong nhà. Dù sao trong thời gian sắp tới thứ này cũng sẽ do y sử dụng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.