Nói xong, Lisa liền quay trở lại phòng thay quần áo, thay một bộ đồ khác, ngó lơ Chaeyoung vẫn đứng ở cửa.
"Hu hu..."
Chaeyoung như một đứa trẻ, không chiều cô, cô liền khóc, nhõng nhẽo đến khi có ai chịu dỗ dành. Tính khi này đương nhiên do sống trong sự nuông chiều của nhà họ Park, năm năm trước luôn gây phiền phức, chọc phá Lisa, năm năm sau cũng không có thay đổi, hễ chọc đến là liền khóc đến tóe lửa.
Cô đã quên mất rằng một tháng trước hai người gần như đã đi đến bước đường cùng, không đội trời chung. Càng hiên ngang cho rằng chuyện tối qua cô định đi không ai biết. Càng không sợ hắn nổi giận, càng quên mất rằng cô từng nói đứa bé trong bụng không phải con của Lisa, mà theo lẽ thường người khác sẽ không bao giờ đếm xỉa đến phụ nữ đã phản bội mình đi. Bây giờ Chaeyoung vô cùng không có lý lẽ, vô pháp vô thiên chỉ biết Lisa không chiều mình là Lisa sai.
Chaeyoung ngoái lại thấy Lisa vẫn cứ thay đồ, không đếm xỉa mình, Chaeyoung liền khịt khịt mũi, nín khóc.
"Hic hic..."
"Hic..."
"Cạch" Cửa vừa mở ra.
"Hu hu..." Chaeyoung thấy Lisa đi ra thì liền khóc tiếp. Đáng thương đứng ở đó, nhìn Lisa.
Lisa thay một quần tây màu trắng, áo sơ mi đen tôn lên nước da trắng nõn, hiên ngang đẹp đẽ đi qua mặt Chaeyoung, ngay cả nhìn cũng không nhìn chứ đừng nói là dỗ dành.
Chaeyoung thấy Lisa không thèm nhìn mình mà đi ra khỏi phòng luôn liền ôm bụng bầu chạy theo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-cu/2603642/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.