Nàng vì báo thù mà trở về nơi mà nàng gọi là "nhà". "Nhà" nàng đối với nàng lạnh lẽo vô cùng. Lý do sao? Vì nàng thứ xuất nữ cô nhi! Hơn nữa, mười mấy năm qua đều là một thân mang bệnh tật khiến người người chán ghét. Trở lại nhà, nàng chỉ muốn trả thù tất cả những ai dám khi dễ nàng, lợi dụng nàng. Nàng khôn khéo thông minh, nhu thuận động lòng người, khiến người ta vừa ghen ghét lại vừa muốn yêu thương. Rời đi một khoảng thời gian, nàng từ phế vật trở thành thần y nổi danh thiên hạ, người người ngưỡng mộ nàng.
Nàng xinh đẹp như thiên tiên, dùng từ nghiêng nước nghiêng thành cũng không thể nào lột tả hết được vẻ đẹp của nàng. Vẻ yêu mị của nàng khiến bất cứ nam nhân nào nhìn vào đều là lưu luyến tương tư. Ai dám đổi đầu với nàng? Được, cứ tới! Ai dám lợi dụng nàng? Được! Vậy thì hãy tiếp tục lợi dụng. Chẳng qua, ai muốn nàng thuận theo, nàng liền đi ngược lại với chủ ý của hắn ta! Nàng không phải là nữ nhi yếu đuối ngu ngốc của trước kia nữa. Nàng là cây xương rồng chứa đầy độc tố! Người không phạm ta, ta không phạm người. Nhưng người dám phạm ta, vậy thì đừng trách ta không hạ thủ lưu tình!
Tuy nhiên, một mĩ nhân động lòng người như nàng cũng có trái tim biết yêu thương...