(Cứu người dưới côn, thể hiện tài năng)
“Dừng tay!”
Một tiếng quát chói tai, hai người cầm côn cả kinh, vừa thấy Sở Vân Khinh mang theo khăc che mặt, liền lập tức do dự đem gậy để xuống.
“Bổn phu nhân bảo các ngươi ngừng sao?”
Chợt, Cố Tú Cầm âm trầm mở miệng, hai gia đinh nghe vậy liền giơ cây gậy lên thật cao, mắt thấy sẽ rơi vào trên lưng Sơ Ảnh.
Lúc này Sơ Ảnh ngay cả khí lực để nói chuyện cũng không có, mái tóc lộn xộn, che vết thương ở trên mặt, một đôi mắt cầu cứu nhìn Sở Vân Khinh, giống như tiểu thú trước khi tử vong sẽ thấp giọng nức nở.
Trong tình huống này, Sở Vân Khinh ba bước cũng làm hai bước nhào tới trên người Sơ Ảnh, chỉ nghe một tiếng, hai cây côn kia liền rơi vào trên người Sở Vân Khinh.
“Nhị tiểu thư.”
Nhược nhi kinh hãi thét lên một tiếng, vội vàng nhào tới, lúc này hai gia đinh kia cũng không dám đánh tiếp.
Sở Vân Khinh không để ý đau đớn trên lưng, cùng Nhược nhi đỡ Sơ Ảnh dậy: “Sơ Ảnh? Ngươi làm sao vậy?”
Sở Vân Khinh thương tiếc đem tóc nàng đẩy ra hai bên, hốc mắt Sơ Ảnh tím bầm, khóe miệng còn mang theo vết máu, không biết bị hành hạ bao lâu.
Ngày đó sau khi nàng và Sơ Ảnh tách ra liền chẳng biết đi đâu, ngày hôm qua, nàng còn cầu xin Huệ mama nhất định phải tìm được Sơ Ảnh, ai ngờ mới chỉ một đêm, nàng lại có bộ dạng như vậy.
“Tiểu thư.”
Sơ Ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-thu-phi-am-doc/2453031/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.