Thư Loan ngủ một lúc, sau khi cậu rời giường thì bé trai đang nằm trong lòng cũng thức dậy theo rồi, mà khi đó trời vừa mới tờ mờ sáng.
Đợi đến thời điểm giữa trưa, cuối cùng tình trạng của bé trai cũng xem như ổn định, Thư Loan và Tưởng Hạo cũng chuẩn bị trở về. Bé trai khóc lóc không chịu để Thư Loan đi, cuối cùng mọi người vẫn phải hợp lực dụ dỗ và lừa gạt Thư Loan mới có thể “chạy trốn”. Nghĩ đến chuyện cha mẹ của bé trai quanh năm đều ở bên ngoài, mà anh trai của bé thì nghiêm túc mà nói cũng chỉ là một đứa bé, chưa từng được ôn nhu chăm sóc đối xử như vậy bao giờ, bởi vậy đứa bé mới quyến luyến với Thư Loan.
Sau khi trở về còn lại bốn người đã bắt đầu nhiệm vụ, nên Tưởng Hạo và Thư Loan tự nhiên thành một nhóm.
Khu hành động vẫn rất bận rộn, Liêu Tài Tín đứng ở cửa lớn nghênh đón hai người.
“Cực khổ rồi! Thư thực sự rất lợi hại, ngay cả gia hỏa hay xói mói như Chris cũng không nhịn được mà tán thưởng cậu với tôi đấy, phải biết là anh ta rất ít khi khen ngợi người khác!” Liêu Tài Tín cười nói: “Chắc hẳn tối hôm qua hai người không được ngủ? Hiện tại có thể đi nghỉ ngơi trước, chạng vạng sẽ để cho hai người đến giúp đỡ bưng đồ ăn dành cho bữa tối.”
Thư Loan lắc đầu nói: “Không cần, tôi không mệt.”
“Em vẫn nên ngủ một chút đi.” Tưởng Hạo hơi nhíu mày.
Thư Loan vẫn lắc đầu.
Ban đêm cậu còn rất khó ngủ, chớ nói bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-theo-sach-giao-khoa/1312304/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.