Editor: Mê Mê
Vẻ mặt Giang Diệu hờ hững, không vì một câu xin lỗi qua loa của Lục Linh Lung mà lại thay đổi sắc mặt. Hai cánh tay nhỏ bé ôm lấy cổ của mẫu thân nàng, không muốn nóimột tiếng nào với hành động quá đáng kia của Lục Linh Lung. Nếu nói về được chuyện dược người lớn cưng chiều, tính ra nàng còn được yêu thương nhiều hơn Lục Linh Lung kia nữa đấy.
Kiều thị ôm khuê nữ nhỏ nhắn trong lồng ngực, vừa nghĩ đến chuyện con gái bảo bối của mình một thân chật vật được nha hoàn mang đến, trên trán lại sưng to một cục còn rướm cả máu, nàng đau lòng đến mức muốn nhỏ cả máu. Tuy nói hôm nay muốn đến cảm ơn Lục Lưu, nhưng khuê nữ của nàng, bảo bối của Trấn Quốc Công phủ cũngkhông phải dễ dàng cho người khác đè đầu cưỡi cổ mà bắt nạt.
Kiều thị nghĩ rằng Giang Diệu bị Lục Linh Lung bắt nạt cũng không phải là không có cơ sở. Giang Diệu có thân hình nhỏ bé như vậy, mà Lục Linh Lung lại vừa lớn tuổi hơn, thân hình cũng cao hơn, người nào có mắt cũng đều đoán được hai tiểu cô nương này đánh nhau, ai mới là người phải chịu thiệt thòi. hiện nay thấy khuê nữ vốn ngoan ngoãn đáng yêu lại không lễ phép như vậy, Kiều thị nghĩ như vậy cũng chẳng sai, Lục Linh Lung chỉ là một đứa nhỏ bảy tuổi, tại sao lại có thể ngang ngược và phách lối đến như vậy? Cũng chỉ là một đứa cháu thứ xuất của Tuyên Vương phủ mà cứ nghĩ bản thân mình là phượng hoàng hay sao?
Nếu là chuyện liên quan đến khuê nữ, Kiều thị chưa bao giờ biết đến khái niệm là phải nhường nhịn, cười hòa cho qua chuyện.
Thân là người đứng đầu Tuyên Vương phủ, Lục Linh Lung lại là chắt của bà, làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-the-tu-bao-boi/2582998/chuong-34-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.