Editor: Mê Mê
Tại Như Ý đường.
Lão vương phi nhìn Lục Linh Lung đang nấp trong lồng ngực của Mạnh thị, nhìn bộ quần áo màu xanh lục của nàng đã biến thành màu nâu của đất, đôi mắt sưng đỏ, nước nắt giàn giụa chảy đầy mặt, hai tay nàng ôm lấy cổ của Mạnh thị, bộ dạng khóc lóc như cực kì bị ủy khuất.
Bà lại nhìn Giag Diệu đang ngồi trong lòng Kiều thị. Hai búi tóc quả đào của nha đầunhỏ nhắn này cũng đã rối tung cả ra, viền mắt có hơi hồng nhưng lại không hề kêu khóc như Lục Linh Lung, gương mặt vẫn phấn nộn hồng hào, còn trên trán thì đã bị sưng to một cục còn lớn hơn quả trứng gà. Da của tiểu nữ oa trắng như tuyết nên vết sưng đỏ cùng những mảng xanh tím bao chung quanh lại càng thêm phần đáng sợ, khiến cho người lớn như bà cũng cảm thấy đau lòng.
Nhìn ánh mắt Kiều thị đỏ hoe không ngừng an ủi con gái, lão vương phi cũng là ngườiđã từng trải nên rất hiểu tâm trạng của người làm mẹ lúc này. Bà tức giận nhìn Lục Linh Lung, quát lên: “ đã xảy ra chuyện gì?”
Lão vương phi hét lớn một tiếng, Lục Linh Lung liền run rẩy càng nép vào lồng ngực của mẫu thân, chỉ lo khóc nức nở chứ không dám mở miệng trả lời.
Mạnh thị lẳng lặng đứng thẳng một bên, mặt mày ủ dột. Tuy nàng đau lòng cho nữ nhi, nhưng đứng trước mặt lão vương phi, nàng vẫn không dám lỗ mãng. Mạnh thị hiểu rằng, chuyện ngày hôm nay nàng không gánh vác thay con gái được, nếu bị trách phạt thì con gái bảo bối của nàng sẽ là người phải chịu. Mạnh thị hít sâu một hơi, nhìn lão vương phi cười cười, cố ý giảm nhẹ âm thanh, nói: “ Tiểu hài tử trong lúc chơi đùakhông thể tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-the-tu-bao-boi/2582997/chuong-34-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.