CHƯƠNG 32
Phong Nhã trầm mặt, tuy biết hắn vì mình nhưng vẫn tức giận khó tiêu, không muốn gọi hắn là đại ca. “Tốt lắm, biết ta còn sống thì ngươi có thể đi rồi! Sau này nói môn hạ của ngươi ít gây phiền toái cho ta là được.”
Phong Nhã vừa nói xong Tần Sương Kích cũng nghiêm túc trở lại, nhớ mục đích mình tới đây liền trưng ra bộ dáng giải quyết việc chung: “Nhất mã về nhất mã, ta hôm nay đến là có việc. Bộ hạ của ngươi Tiêu Hồng Nương mấy ngày trước cướp đi một nam hài trên tay ta, hôm nay ta đến đòi lại nó!”
Lời nói chưa dứt Phong Nhã liền sinh khí. Nhớ tới tiểu đông tây trên người đầy dấu roi, chỗ tư mật vết thương nứt ra thì cảm thấy đau lòng khó mà nhịn được nên châm chọc nói: “Sao vậy? Tần đại hiệp quả nhiên là hiệp cốt nhu tình a! Cư nhiên vì một tiểu luyến đồng ngàn dặm bôn ba, thâm tình này chúng ta có nên lưu truyền rộng rãi cho thỏa đáng không đây?”
Phong Nhã nói lời này là vì Y Ân bị tổn thương mà thấy bất bình. Đồng thời ra ý uy hiếp, nếu Tần Sương Kích tái dây dưa không ngớt Phong Nhã sẽ không nể tình thân hủy đi danh dự của hắn. Mặc dù Tần Sương Kích không đặt nặng hư danh cũng như để ý lời nói của thiên hạ nhưng nếu hắn trợ giúp một chút, nhất định từ nay về sau Tần Sương Kích muốn đi nửa bước cũng khó.
Phong Nhã nói như thế nhưng Tần Sương Kích nghe vào tai lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-nguoi-khong-du/2211630/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.