CHƯƠNG 33
Thanh tiến đến phía sau Phong Nhã: “Chủ thượng, xin thứ cho thuộc hạ thất trách, thuộc hạ thật sự không thể ngăn được nó. . . . .”
“Không cần phải nói.” Phong Nhã đưa tay ngăn hắn lại. Tiểu đông tây trên mặt còn vươn đầy nước mắt, không cần nghĩ cũng biết nó hẳn đã khóc đến thê thảm như vậy để cầu Thanh. Theo cá tính Thanh mà nói, vài giọt lệ không đến nỗi đả động được hắn, nhưng nếu để Phong Nhã biết Thanh khiến tiểu đông tây khóc, tự bản thân muốn tìm Thanh sẽ không được tự nhiên. Thanh là người thông minh, hiểu được phải làm sao để hắn bớt lo lắng.
Hiện tại, trọng yếu không phải chuyện này mà là việc Y Ân cùng Tần Sương Kích ôm nhau thắm thiết. Tần Sương Kích thân hình cao to ôm Y Ân nhỏ xinh nhìn cũng có chút hương vị phụ từ tử hiếu. Phong Nhã lạnh lùng hỏi: “Ngươi là phụ thân của nó?” Nếu hắn là đầu sỏ gây nên mọi sự, ta đây sẽ tính toán hết một lần.
“Đương nhiên không phải.” Tần Sương Kích trừng mắt nhìn Phong Nhã, hắn mới hai mươi sáu đâu thể nào có đứa nhỏ lớn như vậy.
Y Ân nghe hai người nói, choáng váng một hồi rồi cắn chặt môi, nước mắt từng giọt rơi xuống. Những ngày qua, xảy ra nhiều chuyện làm cho Y nhi quên lời dạy bảo của mẫu thân. Đột nhiên nhớ lại, mình không thể ở trước mặt người khác gọi phụ thân, xem đi, ngay cả phụ thân cũng không nguyện thừa nhận Y nhi. . . . . cũng không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-nguoi-khong-du/2211629/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.