CHƯƠNG 48
Cả hai dường như cùng lúc động thủ. Tần Sương Kích vung dây cột tóc quấn lấy bình sứ kéo về phía mình nhưng nửa đường đã bị chưởng phong của đệ đệ đánh bật ra, thuận tiện đoạt lấy.
Tần Sương Kích mị mắt nhìn vẻ mặt đắc ý của Phong Nhã, cười nhạo một tiếng rồi ôm tiểu đông tây ngồi dậy, kéo hai chân nó choàng qua lưng mình, lần tay ra phía sau dò xét cúc huyệt, ở trước mặt Phong Nhã không ngần ngại đưa một ngón tay vào bên trong thị uy.
Y Ân khẽ cất giọng mềm mại mang theo âm điệu nức nở: “Phụ thân. . . . .” Hoan ái mấy ngày trước đã khiến nó cực kỳ sợ hãi, hiện tại làm sao dám tiếp nhận thêm nữa.
Phong Nhã sắc mặt khẽ biến, mắng: “Ngươi thật sự muốn làm nó bị thương?”
Tần Sương Kích nhíu chặt mi nhìn bé con đang khóc nức nở trong lòng đành thở dài rút ngón tay ra, hôn lên cổ nó trấn an rồi hướng Phong Nhã nói: “Sợ nó bị thương thì đưa dược cho ta!”
“Tại sao phải đưa?” Phong Nhã bất mãn giơ bình sứ lên: “Cái này ở trong tay ta, nếu làm cũng là ta làm trước!”
Tần Sương Kích không đáp trả, nhẹ nhàng buông tiểu đông tây đã ngừng khóc ra. Y Ân vừa ly khai phụ thân đã vội vàng nắm chặt tay áo hắn, sợ hãi gọi: “Phụ thân. . . . .”
Tần Sương Kích vỗ vỗ vai rồi đẩy nó nhích ra một chút, nhẹ nhàng nói với bé con đang hoảng hốt: “Y nhi, ngươi muốn phụ thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-nguoi-khong-du/2211597/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.