Tim cô đập như nai con chạy loạn, khuôn mặt ửng đỏ, Phó Tư Diễn đặt cô xuống đất rồi xoa đầu cô: "Đói bụng à?"
"Vâng." Cô cảm giác bụng mình trống rỗng, muốn ăn gì đó.
"Đi xuống lầu đi, dì Tịnh hầm cháo cho cháu."
Hai người xuống lầu, dì Tịnh dọn bữa tối lên, đầu là món Dung Hoan thích ăn, cô cầm chén cháo lên húp một ngụm nhỏ thì thấy Phó Tư Diễn đã ngồi xuống cạnh mình, dì Tịnh cũng đặt một chén cháo trước mặt anh.
"Chú cũng chưa ăn cơm ạ?" Dung Hoan hỏi.
"Ừ, chú vừa đến trường một chuyến. Đã điều tra ra được người nặc danh, là Tô Nhã Vân ở cạnh phòng kí túc xá của cháu."
Chân mày cô hơi nhíu lại, cũng không biết mình chọc người nọ khi nào, Phó Tư Diễn đẩy canh trứng đến trước mặt cô, nói: "Chú đã giúp cháu xin nghỉ ngày mai, ở nhà nghỉ thêm một ngày, chuyện ở trường cứ giao cho chú, chú sẽ xử lý mọi chuyện êm đẹp."
"Vâng..." Có chú ấy ở đây, cô có thể không cần phải lo lắng gì.
Cô an tâm ăn cơm, trước mặt là một đĩa trứng chiên hành băm, cô thong thả lựa hành băm ra, đang "kiên nhẫn đào bới" thì nghe âm thanh bên cạnh truyền tới: "Không thích ăn hành à?"
Cô giữ im lặng, như là ngầm chấp nhận, anh giơ tay lên búng vào trán cô: "Không được kén ăn."
Cô trừng anh, cũng nổi nóng, không phục mà phản pháo lại: "Chú không kén ăn à?"
Anh sững sờ, nhướng mày nhìn cô, cô thẳng sống lưng nói: "Hành tây."
Lần đó ở trường đại học lúc ăn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-mo-nghia/4131593/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.