Lục Tử Ngạn tỉnh dậy đã là chuyện của ngày hôm sau . Dù gì bệnh dạ dày cũng hay tái phát , anh thì hay ăn không đúng bữa lại chẳng quan tâm gì cái bệnh này mấy nên chỉ uống thuốc rồi xong . Anh ngồi dậy rồi nhìn qua bàn thì thấy một tờ giấy nhớ lấy lên đọc .
- " Tôi đã nêm nếm lại cháo , anh hâm nóng rồi ăn sau đó nhớ uống thuốc " anh đọc xong liền mỉm cười , đi làm vệ sinh cá nhân sau đó đi đến nhìn nồi cháo trên bếp anh hâm lại nóng một chút rồi múc ra chén đi đến bàn . Vẻ mặt tận hưởng chuẩn bị ăn , vừa ăn thì anh liền nhăn mặt lại .
- " Nêm nếm lại ? Tối qua nói cháo ngọt quá nên cô ấy bỏ nguyên hủ muối vô cho hết ngọt sao ? Mặn quá " Anh lắc lắc đầu bái phục .
Nhưng dù sao cô ấy cũng có lòng nên anh cũng không cưỡng cầu gì , ăn thêm vài muỗng thì không chịu nổi nữa mà đem đi nấu lại . Nói về tài nấu ăn thì anh cũng không phải dạng tầm thường , không biết lí do hay tác động gì mà anh từ nhỏ đã hay nhìn đầu bếp nhà mình nấu ăn rồi ghi nhớ trong đầu . Sau đó chuyển ra ngoài sống cũng không thuê người giúp việc hay đầu bếp mà tự mình nấu ăn , vì anh là một người kén chọn nên chưa chắc gì đồ ăn đầu bếp giỏi nấu sẽ vừa lòng anh .
Còn việc dọn dẹp nhà thì sẽ do A Triết phụ trách , cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-lao-ba/1727586/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.