Về đến chung cư ai về nhà nấy , cô tắm rửa xong thì nhìn thấy Nhị Cẩu đang ăn liền nhớ đến rằng chủ của nó về rồi nên phải giao lại . Gật gật đầu tán thành sau đó liền vô thay lại bộ đồ ngủ kín đáo hơn rồi dắt Nhị Cẩu sang nhà Lục Tử Ngạn , cô gõ cửa vài cái thì anh cũng ra mở cửa .
- " Giao lại Nhị Cẩu cho anh " Cô đưa tay nắm dây xích sang cho Lục Tử Ngạn .
- " Được cảm ơn em " Gương mặt anh có chút hốc hác nhìn có vẻ như rất mệt , nhìn bộ đồ đơn giản đang mặc nhưng vẫn luôn cảm giác anh ta có hơi kì , có gì đó nặng nề lắm .
- " Mặt anh sao nhợt nhạt vậy " Cô nhiều chuyện mà hỏi .
- " Em quan tâm tôi sao ? " anh nghe vậy liền cố nặng ra nụ cười mà đáp .
- " Xí tôi không thèm quan tâm " Cô không thèm nói nữa liền quay đi , vừa đến cửa thì nghe tiếng Nhị Cẩu sủa . Cô quay đầu lại thì thấy Lục Tử Ngạn mất súc ngồi gục xuống sàn nhà , trong tim cô đột nhiên đập nhanh bất thường cảm giác là đang lo lắng liền đi nhanh đến đỡ lấy Lục Tử Ngạn.
- " Lục Tử Ngạn , anh làm sao vậy ? " Cô cau mày nhìn anh .
- " Bệnh dạ dày tái phát thôi , em dìu tôi vô giúp " Anh mỉm cười nhạt nhòa mà nói .
Cô nghe xong cũng làm theo liền đỡ anh đi vào , Nhị Cẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-lao-ba/1727585/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.