Không khí giữa hai người một lần nữa chìm vàng yên ắng. Im lặng được một lúc Vương Duệ Nhi nói: "Ngày mai cháu sẽ phải về Tây Thành, trước khi về cháu sẽ nhờ người gửi khăn trả lại chú!"
"Về sớm vậy sao?"
Đối mặt với câu hỏi như có như không của Hoắc Vân Đình, cô bé có chút thất vọng, vì anh mới là lý do cô bé đến đây.
"Chú đang quan tâm cháu sao?" Vương Duệ Nhi có chút trêu đùa, nhưng trong lòng vẫn muốn nhận được một câu trả lời thỏa đáng, chỉ một chữ "Ừ" thôi cũng được
Thực tế luôn phũ phàng, Hoắc Vân Đình lịch sự vô cùng, anh nói: "Tôi được xem như anh em trên thương trường của bố cháu, việc quan tâm cháu cũng giống như trưởng bối quan tâm con nhỏ trong nhà vậy!"
Khoảng hai mươi phút sau, mọi người đều quay về phòng nghỉ ngơi, đêm đen kéo xuống, sương mù cũng phủ dày, ở bên ngoài lâu sẽ không tốt.
Tầng hai có bốn phòng ngủ. Phòng đầu tiên bên phải là của Vân Triết, phòng bên cạnh chính là phòng ngủ chính của Tiêu Sở Hoành. Đối diện phòng anh là phòng của Vân San và Vương Duệ Nhi, đối diện phòng Vân Triết là phòng Hoắc Vân Đình và Phạm Quân Dục.
Ở tâng ba có một phòng rộng gấp đôi phòng ngủ chính. Phòng đó là phòng chung của các anh em. Nếu là bình thường, khi tụ họp họ sẽ ngủ ở đó cả 5 người. Nhưng lần này lại khác, vì thế mà có sự chia phòng không đều như thế.
Nằm trên chiếc giường êm ái, Vương Duệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-giai-nhan/3747564/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.