🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Không khí giữa hai người một lần nữa chìm vàng yên ắng. Im lặng được một lúc Vương Duệ Nhi nói: "Ngày mai cháu sẽ phải về Tây Thành, trước khi về cháu sẽ nhờ người gửi khăn trả lại chú!"

"Về sớm vậy sao?"

Đối mặt với câu hỏi như có như không của Hoắc Vân Đình, cô bé có chút thất vọng, vì anh mới là lý do cô bé đến đây.

"Chú đang quan tâm cháu sao?" Vương Duệ Nhi có chút trêu đùa, nhưng trong lòng vẫn muốn nhận được một câu trả lời thỏa đáng, chỉ một chữ "Ừ" thôi cũng được

Thực tế luôn phũ phàng, Hoắc Vân Đình lịch sự vô cùng, anh nói: "Tôi được xem như anh em trên thương trường của bố cháu, việc quan tâm cháu cũng giống như trưởng bối quan tâm con nhỏ trong nhà vậy!"

Khoảng hai mươi phút sau, mọi người đều quay về phòng nghỉ ngơi, đêm đen kéo xuống, sương mù cũng phủ dày, ở bên ngoài lâu sẽ không tốt.

Tầng hai có bốn phòng ngủ. Phòng đầu tiên bên phải là của Vân Triết, phòng bên cạnh chính là phòng ngủ chính của Tiêu Sở Hoành. Đối diện phòng anh là phòng của Vân San và Vương Duệ Nhi, đối diện phòng Vân Triết là phòng Hoắc Vân Đình và Phạm Quân Dục.

Ở tâng ba có một phòng rộng gấp đôi phòng ngủ chính. Phòng đó là phòng chung của các anh em. Nếu là bình thường, khi tụ họp họ sẽ ngủ ở đó cả 5 người. Nhưng lần này lại khác, vì thế mà có sự chia phòng không đều như thế.

Nằm trên chiếc giường êm ái, Vương Duệ Nhi và Vân San không tài nào ngủ được. Trong lòng ai cũng có một nỗi bận lòng riêng. Vân San muốn gặp Tiêu Sở Hoành. Còn Vương Duệ Nhi muốn bước vào tim Hoắc Vân Đình.

Hai cô gái cùng thở dài một hơi, quay sang nhìn nhau rồi cả hai cùng bật cười.

Vân San hỏi: "Hôm nay em sao thế?"

Vương Duệ Nhi qua loa đáp: "Không sao ạ" Thật sự cô chẳng muốn ai biết đến chuyện xấu hổ như thế, nhưng đối mặt với Vân San cô bé chưa từng giấu diếm chuyện gì.

Vương Duệ Nhi kéo Vân San ngồi dậy, nắm chặt lấy tay cô rồi quyết tâm nói ra: "Chị San à, em thích một người, nhưng phải làm sao đây khi người đó chẳng thích em."

Cô bé rất muốn khóc, nước mắt chực sắp rơi ra

Vân San có thể cảm nhận được sự nhụt lòng của cô bé, cô vỗ về Vương Duệ Nhi

"Nếu đã thích thì phải theo đuổi, không được nhụt chí như thế. Nhưng em phải biết, làm như thế có thể sẽ phản tác dụng, thành công thì sẽ là của nhau, còn thất bại..." Cô không thể nói nhiều hơn, đối với chuyện tình cảm, cô là người khô khan, bởi cô chưa từng thích hay yêu ai trước khi gặp Tiêu Sở Hoành.

***

Vỗ về cho Vương Duệ Nhi say giấc thì đã đến 11 giờ. Cô chợt nảy ra một suy nghĩ táo bạo. Cô nhắn tin cho Tiêu Sở Hoành



Vân San: Anh ngủ chưa?

Rất nhanh tin nhắn đã được phản hồi, dường như anh đang làm việc, cũng có thể anh đang đợi tin nhắn của cô

Tiêu Sở Hoành: Vẫn chưa. Em không ngủ được sao?

Vân San: Em muốn gặp anh

Nói là làm, cô nhón chân đi tới cửa, mở cửa nhìn ngó xung quanh, xác định không có ai cô liền bước ra ngoài, lén lút đóng cửa xong cô vui vẻ quay đi...

Đứng hình khoảng chừng 5 giây...

Trước mắt cô có hai người đang nhìn. Một là Tiêu sở Hoành vừa mở cửa để chào đón cục cưng bé bỏng, hai là người anh trai cả kính yêu của cô.... Ánh mắt sắc bén của Vân Triết xuyên thấu Vân San và Tiêu Sở Hoành, giọng lạnh lùng:

"Đêm khuya không ngủ, em định đi đâu?"

Vân San biết sai, nhưng vẫn cố chấp: "Em... đi tìm đồ ăn...Anh sao còn chưa ngu?"

Vân Triết: "Đừng giả vờ với anh, có lúc nào em chịu ăn khuya sao?"

Cô câm nín trước hai người đàn ông rồi buồn bực đi thẳng xuống tầng một

Tiêu Sở Hoành cùng Vân Triết đều đi theo.

Đứng ở cầu thang, Vân Triết thấy em gái cưng đi thẳng xuống phòng khách rồi ngồi xuống lấy điện thoại ra chơi game.

Vân Triết thở dài ra một hơi rồi lắc đầu. Khi chạm phải gương mặt Tiêu Sở Hoành anh liền lấy tay tét lên cánh tay Tiêu Sở Hoành một cái rất mạnh, tiếng kêu làm Vân San ngoảnh lại.

Ôi trời! Ngại chết mất!

Vân San nghi hoặc nhìn Vân Triết rồi lên tiếng: "Hai người đang làm gì thế?"

Vân San: Em muốn gặp anh

Nói là làm, cô nhón chân đi tới cửa, mở cửa nhìn ngó xung quanh, xác định không có ai cô liền bước ra ngoài, lén lút đóng cửa xong cô vui vẻ quay đi...

Đứng hình khoảng chừng 5 giây...



Trước mắt cô có hai người đang nhìn. Một là Tiêu sở Hoành vừa mở cửa để chào đón cục cưng bé bỏng, hai là người anh trai cả kính yêu của cô.... Ánh mắt sắc bén của Vân Triết xuyên thấu Vân San và Tiêu Sở Hoành, giọng lạnh lùng:

"Đêm khuya không ngủ, em định đi đâu?"

Vân San biết sai, nhưng vẫn cố chấp: "Em... đi tìm đồ ăn...Anh sao còn chưa ngu?"

Vân Triết: "Đừng giả vờ với anh, có lúc nào em chịu ăn khuya sao?"

Cô câm nín trước hai người đàn ông rồi buồn bực đi thẳng xuống tầng một

Tiêu Sở Hoành cùng Vân Triết đều đi theo.

Đứng ở cầu thang, Vân Triết thấy em gái cưng đi thẳng xuống phòng khách rồi ngồi xuống lấy điện thoại ra chơi game.

Vân Triết thở dài ra một hơi rồi lắc đầu. Khi chạm phải gương mặt Tiêu Sở Hoành anh liền lấy tay tét lên cánh tay Tiêu Sở Hoành một cái rất mạnh, tiếng kêu làm Vân San ngoảnh lại.

Ôi trời! Ngại chết mất!

Vân San nghi hoặc nhìn Vân Triết rồi lên tiếng: "Hai người đang làm gì thế?"

Tiêu Sở Hoành: "Anh trai em đánh anh!"

Vân Triết: "..." rồi rất cả là tại tao!

"Duệ Nhi hình như tâm trạng không tốt, em không ngủ được nên mới đi ra ngoài, anh cả đừng trách anh ấy, được không?"

Lúc nói ra câu này, cô có phần nũng nịu, đây chính là điểm chết của Vân Triết.

"Anh... anh không trách cậu ấy."

Tiêu Sở Hoành hếch mặt rồi đi về phía sô pha cùng ngồi xuống. Vân Triết ngồi đối diện em gái mình rồi hỏi: "Tối nay đúng là con bé không ổn, hình như... nói đến, anh nhìn Vân San, hai anh em hiểu ý nhau, nhưng không lên tiếng nữa.

Tiêu Sở Hoành thấy hai anh em hoà hợp như lúc ban đầu thì mỉm cười, nhàn nhạt nói: "Nếu là chuyện tình cảm, hãy để tự con bé trả lời!"

Đây cũng là điều mà cả Vân Triết và Vân san nghĩ đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.