Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau đó, Viên Nguyệt nghỉ một buổi để nghỉ ngơi. Đàm Khưu đã tới công ty từ sớm rồi, Cố Cố dạo này không phải ở nhà Tần Tử Huyên thì cũng là ở nhà Đàm Tinh, có hôm còn ở nhà Giang Soái. Thời gian cậu nhóc ở nhà phải gọi là rất hiếm hoi.

Đàm Khưu đi làm rồi, Viên Nguyệt mới lấy hộp que thử thai vừa mua tối hôm qua ra. Cô không những mua một cái mà phải gọi là một tá. Dù vẫn đinh ninh là bản thân đều uống thuốc định kì sẽ không thể mang thai được nhưng với những biểu hiện này thì cô vẫn phải thử.

Đem theo đống que thử thử thai vào trong phòng tắm. Que đầu tiên, hai vạch. Viên Nguyệt như không tin được vào mắt mình, không thể như thế được cô liền lấy số que còn lại để thử. Que thứ hai, thứ ba, thứ tư rồi đến cả hơn chục que vẫn trả một kế quả là hai vạch.

Viên Nguyệt như từ trên cao rơi xuống, sao cô có thể mang thai lúc này được chứ, Cố Cố còn quá nhỏ. Cẩn thận suy nghĩ xem nguyên nhân do đâu, mãi mới nhớ ra là nhiều lần Đàm Khưu lén lút ở bàn trang điểm của cô, nơi có lọ thuốc tránh thai được dấu.

Vội chạy tới bàn trang điểm, cô lấy lọ thuốc từ trong ngăn kéo ra. Đổ từng viên thuốc ra tay, vẫn là những viên thuốc giống nhau cô hay uống, không có gì khác biệt. Không được, cô phải mang đi kiểm tra xem đây còn đúng là thuốc tránh thai không, nếu không nhất định Đàm Khưu tới số với cô " Lão Khưu, anh cầu nguyện đi. Là chỗ thuốc này còn đúng là thuốc của em"

Gửi số thuốc đó tới bệnh viện Tần Tử Huyên đang làm việc, bật mí cho những ai chưa biết thì Tần Tử Huyên của chúng ta là bác sĩ tại một bệnh viện tư nhân nổi tiếng tại Giang Thành, chỉ là chị hay đi chơi thôi, công việc đi làm vì đam mê là chính.

Viên Nguyệt: Cậu kiểm tra hộ mình, số thuốc mình gửi là thuốc gì.

Tần Tử Huyên: Chỗ thuốc này có vẫn đề gì à?

Viên Nguyệt: Không có, mình muốn biết nó là thuốc gì thôi.

Tần Tử Huyên: Khoảng hai tiếng nữa sẽ báo kết quả lại cho cậu.



Hai tiếng, Viên Nguyệt biết làm gì hết hai tiếng đây? Hay là xếp vali dần cho Đàm Khưu, để khi anh ta trở về có đồ để ra gầm cầu luôn? Hai tiếng này bây giờ đối với cô như hai ngày vậy, mãi không thấy trôi qua. Nhưng rồi cũng tới lúc, Tần Tử Huyên gửi cho Viên Nguyệt kết quả phân tích mẫu thuốc.

Tần Tử Huyên: Đây là thuốc bổ, rất tốt cho những người muốn chuẩn bị có con.

Tần Tử Huyên: Cậu định có thêm đứa nữa à?

Tần Tử Huyên: Cố Cố còn nhỏ quá đấy

Tần Tử Huyên: Cậu còn là sinh mổ Cố Cố nữa, thời gian có thai tiếp như vậy rất nguy hiểm đấy.

Như sét đánh ngang tai, Viên Nguyệt biết là mình chưa đủ thời gian để mang thai tiếp nên mới dùng tới thuốc, không ngờ tên chết bầm Đàm Khưu kia dám đổi thuốc của cô, lúc này thì cô biết làm sao đây, có thì cũng đã có rồi, không nỡ bỏ.

Viên Nguyệt: Mình biết rồi, cảm ơn cậu.

Đàm Khưu lần này tới số rồi, cô giận anh ta một thì tự giận mình mười. Ở với tên cáo già này lâu như vậy mà cô còn lơ là cảnh giác nữa chứ, hẳn nào mấy tháng trở lại đây lão ta năng xuất như vậy chứ, đêm nào cũng hành hạ cô.

Lấy điện thoại ra gọi cho Đàm Khưu, giờ cô mặc kệ rằng anh ta đang họp hay làm cái khỉ gì, chỉ cần không nghe điện thoại là xin tạm biệt anh.

Đang ngồi họp cùng các bô lão của KH, nơi đây toàn những gương mặt giữ những vai trò quan trọng trong việc điều hành KH. Tiếng điện thoại của Đàm Khưu rung lên, lần này anh đã tắt chuông rồi. Bình thường khi đã đi họp anh ta sẽ không tiếp bất cứ cuộc điện thoại nào, nhưng luôn có ngoại lệ đó chính là tiểu Mật Mật nhà anh.



Gạt điện thoại để nghe, cũng lỡ gạt luôn vào loa ngoài. Tiếng Viên Nguyệt ở đầu bên kia thánh thót vang lên

" Tên chết bầm Đàm Khưu kia. Anh ngon lắm dám đổi thuốc của bà đây, báo hại bà đây phải mang thai. Anh cứ xác định về xách Vali cút ra gầm cầu, nhà này không chứa tên chết bầm anh"

Sau khi cho một tăng, không đợi Đàm Khưu phản ứng gì, Viên Nguyệt đã thẳng tay tắt luôn máy. Cả phòng hợp đều im lặng, ai nấy cũng phải ngạc nhiên. Nói như vậy thì Đàm tổng đây đã có vợ rồi sao? Hơn nữa người này coi bộ là rất biết trị được Đàm Khưu này.

Nghe tới đoạn Viên Nguyệt nói đã có thai, Đàm Khưu không muốn họp hành cái gì nữa, liền lập tức đứng dậy

"Xin lỗi các vị, Đàm thái thái nhà tôi vừa mang thai nên có hơi nóng tính. Tôi xin phép đi trước"

Chợt có một người lên tiếng " Ô vậy cuộc gọi lần trước cũng là của Đàm thái thái sao?"

Cuộc gọi lần trước ở đây chính là khi Viên Nguyệt bị bỏng tay, gọi cho Đàm Khưu xuống đón cô về. Lại có thêm một người hùa theo " Đàm tổng dấu vợ cũng thật giỏi, định khi nào mới cho chúng tôi được gặp mặt đây"

Đàm Khưu vẫn giữ thái độ khách khí " Sẽ sớm gửi thiệp mời cho các vị thôi, xin phép"

Nói rồi, Đàm Khưu rời khỏi phòng họp, bỏ lại những lời bàn tán ở phía sau. Trong lòng anh ta lúc này đang nở hoa rồi, Viên Nguyệt lại có thai. Lần này nhất định phải là một cô con gái xinh xắn mới được, chứ cứ như tên Cố Cố kia thì chán chết anh.

Anh trai thì đang tận hưởng những giây phút vui vẻ ấy, trong khi chị nhà thì đang đợi anh về để nhai đầu anh, băm anh ra làm mười khúc cho hả giận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.