Sáng ngày hôm sau, mặt trời phải chiếu đến mông rồi Viên áng mới chịu dậy, đầu cô đau như búa bổ vậy. Mắt mũi còn chưa tỉnh ngủ, cô nheo nheo mắt nhìn mọi thứ xung quanh như định hình xem mình đang ở đâu.
Phía sau lưng cô lại còn có thứ gì đó mềm mềm, âm ấm. Mất một lúc mới nhận ra thứ ấy là người, cô đang cùng ai đó ngủ chung trên giường.
Không dám quay mặt lại để xem mặt ngang mũi dọc người kia trông như thế nào. Lúc này mới thấy gì đó không đúng, cô nhìn xuống quần áo đang mặc trên người. Không phải bộ đồ hôm qua cô mặc, bộ hôm qua đã được thay bằng một bộ đồ ngủ rồi. Không lẽ khi say cô mất nết đến như vậy
“ Viên Nguyệt ơi là Viên Nguyệt, tình huống gì vậy đây, uống say đến mức ngủ cùng ai rồi bị thay đồ cũng không biết” lúc này cô chỉ muốn kiếm cái hố chui xuống cho xong.
Đàm Khưu thức lo cho cô đến gần sáng mới lên giường chợp mắt được một lúc. Người bên cạnh đúng là không có lương tâm, vừa dậy đã náo hết cả lên, cựa quậy như con sâu. Đàm Khưu không chịu dude nữa mới lên tiếng “ Viên Nguyệt em thật biết hành người, gần sáng mới để tôi ngủ mà giờ lại náo loạn nữa rồi”
Giọng nói từ phía đỉnh đầu Viên Nguyệt rội xuống làm cô cứng đơ người, nhẹ nhàng quay nghe lại phía sau nhận diện face id xem là ai.
Như chết lặng khi khuôn mặt Đàm Khưu đập vào mắt cô, không thừa một động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em/3055060/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.