Từ khi ở bên căn 053 về, Viên Nguyệt đã ngâm mình trong bồn tắm cả tiếng đồng hồ rồi. Đến mức da tay đã nhăn hết lại, lúc này cô mới chịu rời khỏi đó. Nấu ăn qua loa cho qua bữa trưa, Viên Nguyệt lại nằm dài trên ghế sofa chợp mắt một lúc cũng tới giữa giờ chiều. Lúc tỉnh dậy cô mới nhớ ra mình còn cô bạn thân Tần Tử Huyên liền lấy điện thoại ra gửi cho cô ấy một đoạn tin nhắn
Viên Nguyệt: Mình tìm ra người thuê căn 053 rồi.
Tần Tử Huyên rất rảnh hay sao đó, tin nhắn chỉ vừa gửi qua thôi đã thấy đang nhập tin nhắn phản hồi.
Tần Tử Huyên: Là ai vậy? Tên thừa tiền ấy trông ra sao? Có ăn đứt Đàm Khưu của cậu không?
Hết nằm úp đến nằm nghiêng, nằm ngửa. Viên Nguyệt rep tin nhắn thôi đã đổi mọi loại tư thế. Nhắc đến tên Đàm Khưu, Viên Nguyệt lúc này chỉ muốn độn thổ.
Viên Nguyệt: Chính là Đàm Khưu đó. Bất ngờ chưa bà già.
Cách nhau một cái màn hình nhưng Viên Nguyệt biết chắc Tần Tử Huyên bên kia đang từ ngỡ ngàng đến ngơ ngác rồi bật ngửa. Dễ hiểu thôi, sao lại không sốc được. Đường đường là người giày nứt đố đổ vách như Đàm Khưu lại đi thuê nhà.
Tần Tử Huyên: Tình huống gì vậy? Sao anh ta lại thuê căn hộ đó của cậu?
Viên Nguyệt cô cũng đâu có biết sao anh ta lại thuê căn hộ đó của cô chứ. Tay cô vươn ra lấy miếng táo bỏ vào miệng. Sở thích ăn táo này rất giống cha cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em/3055058/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.