Minh Lê bước đi rất nhanh, bước chân cô thoăn thoắt như lướt đi trên gió dù cho đang mang một đôi giày cao gót.
Cô biết thái độ của mình lúc này là không đúng nhưng mà cô không kiềm chế được.
Cô cắn môi liên tục day day nó, ở phía sau Lục Nghiên vẫn duy trì khoảng cách giữa hai người, mùi hương của anh cùng cái mùi nước hoa nữ kia hòa vào nhau cứ thoang thoảng làm cô khó chịu vô cùng.
Bất giác nắm chặt tay, cô bước đi nhanh hơn.
Do bước đi quá nhanh không chú ý bậc thang cuối, cô không may đã bước hụt ngay khi thấy mình sắp ngã xuống cô theo phản xạ nhanh chóng quơ tay muốn túm lấy gì đó lại.
—— bỗng có một bàn tay.
Bàn tay của người đàn ông.
Là Lục Nghiên.
Tay anh duỗi ra cô hoảng hốt túm chặt nó, bóp chặt đến nỗi nổi cả gân xanh lên.
Cô lại một lần nữa nằm trong vòng tay anh.
Chóp mũi thanh tú đụng phải ngực anh.
Đau.
Một làn sương mù nhanh chóng dâng lên trong đôi mắt Minh Lê, tim đập loạn nhịp không thể kiểm soát được, cái mùi nước hoa nữ trên người anh càng lúc rõ ràng hơn.
Minh Lê siết chặt đầu ngón tay.
"Cẩn thận." Giọng nói trầm thấp vọng xuống từ trên đỉnh đầu.
Rồi sau đó anh lần thứ hai buông cô ra.
Lạnh nhạt thờ ơ vẫn duy trì khoảng cách với cô như lúc trước.
Sương mù trong mắt càng lúc càng nhiều, Minh Lê nhắm mắt lại.
Cái cảm xúc không tên kia càng lúc càng hiện rõ hơn nó cuồng vọng tùy ý bay nhảy trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-vo-han/1028974/chuong-15-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.