Hơi nóng từ lòng bàn tay xuyên qua gáy cô, đầu bị ấn thẳng vào khuôn ngực rắn chắc, trong nháy mắt mùi hương mát lạnh quen thuộc quanh quẩn nơi chóp mũi, bao trùm lấy toàn bộ giác quan của cô.
Thân hình cao lớn mạnh mẽ ôm cô vào lòng che chắn cô khỏi dòng nước nóng sắp ập đến kia.
Minh Lê giật mình trong phút chốc.
"Lục Nghiên?" Tim đập dồn dập, đồng tử hơi co lại, cô lập tức lùi ra sau, khẩn trương ngẩng mặt lên, cau mày hỏi: "Anh có làm sao không?"
Hoắc Nghiên rũ mắt, bắt gặp được sự lo lắng trong mắt cô, ánh mắt hơi run lên một cái, giọng nói trầm thấp: "Không có việc gì."
Giọng điệu anh vẫn như trước bình tĩnh.
Nhưng Minh Lê vẫn rất lo lắng, vội bắt lấy tay anh muốn anh xoay người để kiểm tra sau lưng: "Để em nhìn xem."
"Buông tôi ra!" Giọng nữ cay nghiệt vang lên, đó cũng chính là người đã mắng chửi cô là hồ ly tinh.
Mặt cô nghiêm lại.
Buông ra tay anh cô từ trong trong lòng anh bước ra.
Chỉ thấy bàn tay người phụ nữ đang giơ lên định đánh cô nhưng cổ tay đã bị Lục Chi Úc bắt lấy, người phụ nữ đang nhìn chăm chăm cô, ánh mắt hừng hực lửa giận, môi đỏ lại tiếp tục muốn mắng chửi ——
"Mày.."
Giọng nói đột ngột im bặt.
Minh Lê nhìn thấy hai mắt cô ta mở to đầy sửng sốt, kèm theo đó là sự xấu hổ.
Cùng lúc đó, cánh cửa phòng bên trái mở ra, có hai bóng người bước ra, giọng nói của người đàn ông đang dỗ dành người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-vo-han/1028966/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.