Edit: Thanh Hưng
Trần Cương bị bắt được ở Vũ Lăng, chuyện này rất không thể tưởng tượng nổi, nhưng lại là sự thật.
Hề Hi vốn định đi theo, nhưng cho dù là Hạng Việt hay là Hề Duy cũng bày tỏ phản đối mãnh liệt với việc này. Dù sao đến lúc đó nếu như không thuận lợi tra hỏi được thì nhất định phải dùng tới một chút thủ đoạn, một cô nhóc mềm mại như cô ở nơi đó dĩ nhiên không thích hợp.
"Vậy anh nhớ thay em đạp thêm mấy đá đấy!" Cô có hơi thất vọng, nhưng thiểu số thắng đa số, chỉ có thể lùi lại mà cầu việc khác.
Hạng Việt thấy buồn cười, nhưng là làm như có thật gật đầu đáp ứng, bày tỏ nhất định không để cho người nọ tốt hơn.
Sau khi Hạng Việt rời đi, Hề Hi đứng ngồi đều không yên, cách một lát lại nhìn đồng hồ, phát giác mới qua mười phút, lại than thở, còn cảm khái với anh trai: "Em cảm thấy một ngày như một năm." Chọc cho Hề Duy vui vẻ: "Gặp chuyện gì cũng phải bình tĩnh, em như vậy về sau có thể không làm được chuyện lớn đâu."
"Anh, anh cũng đừng chê cười em, đây chính là Trần Cương! Tìm được hắn thì Sầm Úy xong rồi! Anh không vội sao?"
Hề Duy thật đúng là không vội, anh ta nói với em gái: "Thật ra thì em nên biết, coi như bắt được Trần Cương, chuyện này cũng không thể thoát khỏi trình tự pháp luật, cho dù suy tính từ phương diện nào đi nữa, chúng ta đều chỉ có thể âm thầm giải quyết."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-nhat/2169980/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.