Edit: Thanh Hưng
Lúc Hề Hi tiễn cha Hề Bá Niên rời đi thì cô cảm thấy tâm tình của ông ta không nhẹ nhõm giống như lúc tới. Không biết có phải ảo giác hay không, đột nhiên cô lại cảm thấy trên mặt được bảo dưỡng kĩ càng của ông ta có thêm vài phần tang thương.
"Cha, gần đây cha có đúng hạn đi bệnh viện kiểm tra thân thể không đấy?"
Hề Bá Niên cười cười với con gái: "Chuyện con dặn dò ta nào dám không nghe? Tuần trước mới vừa kiểm tra rồi, kết quả vô cùng tốt."
"À, vậy thì được, chờ thân thể anh tốt lên, về sau con sẽ bồi ngài đi bệnh viện."
"Dù sao anh con vĩnh viễn xếp trước ta phải không?" Ông ta tựa như thuận miệng trêu ghẹo. Hề Hi mím môi trầm mặc một chút, sau đó nói: "Dạ."
Nói không ra là thất vọng hay là cái gì, Hề Bá Niên có chút phức tạp nhìn con gái, Hề Hi không dấu vết lấy giúp ông ta sợi tóc bạc trên vai xuống, lại vỗ vỗ lên: "Nhưng ngài là cha ruột con, nếu như thật sự có việc, cho dù là lên núi đao xuống biển lửa con cũng không hai lời."
Hề Bá Niên bị cô chọc cười: “Sao ta có thể cam lòng để cho con lên núi đao xuống biển lửa được?" Nói xong lại lắc đầu một cái: "Ba người các con, giống ta nhất chính là anh con, ta lại hiểu rõ con nhất, Hề Tễ tuổi quá nhỏ, nó còn là đứa bé, con có anh trai, nó cũng cần mẹ."
Hề Hi cố làm như không biết ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-nhat/2169978/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.