“Đã đi rồi sao?” Hà Nhu Quân nhìn theo lão đại đang đi ra, có chút mờ mịt nhìn Lưu Tử Ngạo, lời của anh còn chưa nói hết nha.
Vốn đang nghĩ lão đại không đến công ty nhưng anh lại gặp ở đây quảthực là trời giúp anh. Ai ngờ giữa chừng xuất hiện tiểu Mạnh Ảnh!
Ngón tay thon dài của Lưu Tử Ngạo vuốt cằm, ánh mắt thâm thúy nhìnTrình Diệc Nhiên biến mất ở cửa chính, một lúc sau mới cười cười, vỗ vỗvai Hà Nhu Quân, quay người bước vào trong tìm người đẹp khiêu vũ.
Gương mặt tuấn tú của Hà Nhu Quân từ từ vặn vẹo.
Lão đại, sao anh lại trọng sắc khinh huynh đệ như vậy a… Anh đã nóilàm xong dự án này sẽ cho em nghỉ phép, giữa chừng anh bỏ đi là sao?!
Nghĩ tới việc không có kỳ nghỉ mà ngày nghỉ còn bị hoãn vô thời hạn, trong lòng Hà Nhu Quân âm thầm mắng Trình Diệc Nhiên.
“Hà Nhu Quân có vẻ rất buồn bực nha…”
Lâm Du thở dài dựa vào ngực chồng, vui vẻ nhướng mày.
Bây giờ trong mắt Lý Trí chỉ có vợ mình, làm gì còn tâm tư để ýchuyện người khác, lại miễn cưỡng đến mời rượu những người khác, lạiphu diễn vài cái đi lên mời rượu người, cười và ôm eo cô đi ra bancông, “Em nói gì với chị dâu sao?”
Lâm Du nhướng mày, “Không có a.”
Lý Trí đương nhiên sẽ không tin cô, nhưng cũng không có ý định truycứu. Anh biết rõ cô có chừng mực, miễn là không ảnh hưởng đến nhữngchuyện quan trọng, cho tới bây giờ anh vẫn tùy ý cô.
Nhưng mà, trò đùa này lại quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi/91195/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.