May mà Ba không gặp trở ngại gì, phẫu thuật cũng không gặp rủi ro gìlớn, Tâm tình của Mạnh Ảnh rốt cuộc cũng nhẹ nhõm. Nói cho cùng, ông vẫn là Ba của cô, có muốn làm ngơ không quan tâm cũng không được.
Từ giữa trưa, Mạnh Hoành Nghiệp ngủ suốt cho đến giờ cơm chiều mớitỉnh lại. Thấy Mạnh Ảnh luôn ở cạnh mình, trong lòng ông thấy cảm động.Bản thân đã bỏ mặt con gái quá lâu, mà con bé vẫn có lòng hiếu thảo nhưvậy.
“Cũng đã trễ lắm rồi, con đi về nhà trước đi, nếu không Diệc Nhiên sẽ lo lắng.” Mạnh Hoành Nghiệp luôn luôn nghiêm túc, hôm nay lại nói ra những lời điềmđạm như vậy thật là một thay đổi lớn, ông hơi mất tự nhiên nên quay mặtsang hướng khác.
Mạnh Ảnh đang đứng bên cạnh cửa sổ, nghe vậy, liền chậm rãi xoay người lại, không chú ý đến sự lúng túng của Mạnh Hoành Nghiệp, “Không sao đâu Ba. Ba muốn ăn chút gì không?” Nói dứt lời, Mạnh Ảnh đi lại chỉnh giường lên cao, để ông nằm ngửa.
Mạnh Hoành Nghiệp khoát khoát tay, “Sao cũng được, có quản gia Lâm ở đây lo rồi, không sao đâu, con trở về đi.”
Mạnh Ảnh không nói gì, im lặng không lên tiếng ngồi một bên gọt táo.
Cô gọt táo không giỏi lắm, quả táo bị cô gọt lồi lõm không đều, phầnthịt quả bị lẹm vào gần một nửa. Cô thường ăn luôn cả vỏ táo, rất ít khi cầm dao gọt vỏ đi.
Mạnh Hoành Nghiệp cầm quả táo Mạnh Ảnh đã gọt, hơi cau mày, nhưng vẫn cắn một miếng. Trong lòng nghĩ cách gọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi/2869792/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.