🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc Tuấn Nguyên ra ngoài Ngọc Nhi đang ngồi ở hàng ghế chờ, cô thấy anh đi ra liền đứng dậy cười nói.

"Cảm ơn anh đã đưa tôi đến đây nhé."

Nếu không có anh chắc cô ngất luôn ở trong nhà rồi, mặc dù vậy thái độ quá khích khi đó của anh vẫn khiến cô lăn tăn.

Anh hình như rất sợ cô sẽ gặp chuyện không may thì phải.

Nhưng lý do là vì sao chứ?

Cô còn đang thắc mắc, người đàn ông cao lớn ở phía đối diện đã ôm cô vào lòng, cô càng giãy anh lại càng ôm chặt, dường như anh đang cố gắng đè nén cái gì đó để nó không bộc phát ra ngoài, nhưng mà...việc đó liên quan gì đến cô chứ? Cô vì sao phải làm gối ôm cho anh?

Đừng tưởng anh giúp cô thì có quyền lợi dụng thân thể của cô nhé.

"Trần tổng, anh có thể buông tôi ra được không."

Tuấn Nguyên gục đầu lên vai cô, giọng nói có chút buồn buồn.

"Tôi hơi khó chịu, cô cho tôi ôm một chút đi."

Ngọc Nhi nghe vậy liền lo lắng nói.

"Lẽ nào bệnh đau đầu của anh lại tái phát rồi, hay tôi đưa anh quay lại khám luôn nhé, dù sao anh cũng đến đây rồi."

"Tôi không đau đầu, tôi đau tim."

"..."

Đau tim?

Vì sao lại đau ở tim?

"Vậy anh thả tôi ra để tôi đi gọi bác sĩ."

Lần này cô không dám đẩy anh ra, chỉ nhẹ giọng khuyên nhủ, nhưng anh lại lắc đầu, nói cô chỉ cần cho mình ôm một chút là được.

"Anh có chắc ôm tôi có thể đỡ được không?"

Dù sao cô chưa từng nghe nói

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi-2/1279166/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.