Ba tháng sau.
Ở một thôn làng yên bình cách thành phố A hai ngày đi xe, Hiểu Anh hiện đang dìu bà Hứa đi lại bên ngoài sân.
Tính đến ngày hôm nay cô đã rời khỏi Cẩm Viên được ba tháng rồi, ban đầu Tuấn Nguyên đúng là cho người tìm cô khắp nơi khiến cô không dám rời khỏi đây, chỉ có thể nhận dịch văn bản qua mạng, nhưng một tháng trở lại đây, lúc cô đi ra ngoài tin tức về cô gần như biến mất hẳn.
Nhưng để đề phòng cô vẫn không dám rời khỏi nơi này quá xa, cô sợ anh tìm được cô lại phải chuyển nhà tiếp, dù sao không phải lúc nào cô cũng có thể may mắn tìm được một căn nhà giá rẻ nhưng lại có điều kiện tốt như vậy được.
Bây giờ cô đã nghèo lắm rồi.
Tiền tiết kiệm và tiền làm thêm của cô đều dùng để chữa trị cho mẹ, nếu còn chuyển nhà cô thật sự sợ mình không thể cầm cự được tiếp.
Hiểu Anh cũng không muốn lưu lạc đến bước này, cũng không muốn đầu hàng sớm như vậy, nhưng nếu cô không nghe lời Trần Tuấn Kiệt cô cũng không biết ông ta sẽ làm gì anh và mẹ con cô nữa.
Dù sao cô không tàn nhẫn được như ông ta, không dám lấy sự an toàn người bên cạnh mình ra đánh cược, mà cho dù cô có dám cũng không thắng nổi ông ta.
Trong cuộc chiến này ông ta đã định sẵn sẽ là người chiến thắng rồi.
Càng huống hồ cô không muốn chỉ vì cô mà Tuấn Nguyên và bố mình trở mặt với nhau khiến người ngoài thừa dịp hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi-2/1279156/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.