Hiểu Anh nhìn pin điện thoại chỉ còn lại 6% mà số điện thoại trên màn hình vẫn không liên lạc được liền bắt đầu không giữ được bình tĩnh nữa.
Cô đã bị giam ở nơi này năm tiếng rồi, bên ngoài xảy ra những chuyện gì cô hoàn toàn không biết cũng không rõ, nhất là tình hình hiện tại của Tuấn Nguyên.
Dựa theo hiểu biết của cô về anh, nếu cô và mẹ mất tích lâu như vậy anh đã sớm tìm đến đây đòi người rồi.
Rốt cuộc Trần Tuấn Kiệt đã làm gì với anh vậy?
"Anh đừng tưởng tôi già mà lẫn, mau thả con bé Hiểu Anh và mẹ của nó ra, nếu không dù có phải mất cái mạng già này tôi cũng sẽ liều với anh đến cùng."
Cô còn đang miên man suy nghĩ, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng tranh cãi, giọng nói này là của ông nội.
"Ông nội, cháu ở đây!!!"
Hiểu Anh thấy cứu tinh đã tới liền ra sức đập cửa chỉ mong ông nội sẽ nghe thấy tiếng của mình, quả nhiên tiếng bước chân ngày càng đến gần hơn, tiếng tranh cãi cũng ngày một rõ ràng.
"Trần Tuấn Kiệt anh đừng cho rằng bên giờ anh đã lên nắm quyền S.R liền hống hách kiêu ngạo tự cho mình là nhất, tôi nói cho anh biết S.R là do tôi một tay sáng lập, một khi tôi muốn anh vẫn có thể cút khỏi nơi đó bất cứ lúc nào, nếu anh còn biết sợ thì mau thả con bé Hiểu Anh ra cho tôi."
Trần Tuấn Kiệt thật sự không hiểu vì sao ông cụ Trần lại yêu thích Hiểu Anh như vậy, rõ ràng trước đó con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi-2/1279154/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.