"Em không đi."
Hiểu Anh cực kỳ cứng đầu, thấy anh có ý đến gần liền bắt đầu nhìn xung quanh tìm đường chạy trốn.
Tóm lại hôm nay cô thà chết cũng không đi với anh.
Tuấn Nguyên nhìn vẻ mặt bất ổn của cô, đoán chừng nếu anh cưỡng ép đưa cô đi tâm trạng của cô sẽ càng sụp đổ, vì vậy liền dừng lại khuyên nhủ cô trước.
"Vậy chúng ta nói chuyện đi."
Cô nghe vậy liền giật mình lập tức quay sang nhìn anh.
"Anh không đi nữa sao?"
"Không, chúng ta giải quyết khúc mắc trong lòng em trước đã."
Mặc dù bữa tiệc mới diễn ra được một nửa, có vài việc vẫn cần anh đích thân xử lý, nhưng anh không muốn cô chịu thêm bất kỳ ấm ức hay vướng mắc gì nữa.
Có những hiểu lầm nếu không được giải quyết kịp thời sẽ vươn mầm mọc rễ, chọc vào điểm yếu ớt nhất của con người để rồi khi rút ra được thì cả hai cũng đã thương tích đầy mình, có muốn cũng không thể lành lặn được như lúc ban đầu, nhất là đối với người đã từng tổn thương trong tình yêu như cô lại càng không nên chịu thêm bất kỳ vết thương nào nữa.
Hiểu Anh thấy anh kiên quyết ở lại vẻ mặt càng thêm khó coi, cuối cùng cô vẫn thỏa hiệp.
"Được rồi, em sẽ đi cùng anh."
Cô không muốn bản thân đã không giúp gì được cho anh còn khiến anh phiền lòng vì mình.
Tuấn Nguyên có chút nghi hoặc nhìn cô.
"Em xác định có thể đi ra ngoài với tâm trạng này?"
Hiểu Anh nghe anh nói vậy liền đứng thẳng lưng, tự mình đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi-2/1279150/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.