Ông Trần nhìn bộ dạng vội vã nhưng không hoảng loạn kia của Tuấn Nguyên liền âm thầm hỏi trợ lý bên cạnh.
"Nhốt kỹ chưa?"
"Chủ tịch yên tâm, trước khi buổi tiệc này kết thúc tôi đảm bảo không để thiếu gia tìm được cô Hứa."
"Vậy thì tốt."
Ông Trần lúc này mới thả lỏng, coi như không có gì mà nói chuyện với mọi người.
Nơi nhốt Hiểu Anh quả thật không dễ tìm, người của Tuấn Nguyên tìm suốt ba mươi phút vẫn không thấy cô đâu, anh bắt đầu không giữ được vẻ bình tĩnh trên mặt nữa, sau khi nghe Ngôn Cẩn báo lại tình hình liền lạnh mặt.
"Tìm kiếm lại tất cả các phòng ở tầng một khách sạn này cho tôi, không được bỏ lỡ dù chỉ là một ngóc ngách nhỏ nhất."
Sau khi anh nói xong cũng bắt đầu tự mình tìm kiếm.
Lúc anh ở bữa tiệc vẫn luôn chú ý quan sát tình hình xung quanh, mà khách sạn này chỉ có ba tầng, không có thang máy, chỉ có cầu thang ở hai bên sảnh lớn, nếu Hiểu Anh bị đưa lên đó anh nhất định sẽ phát hiện ra, lại nói khách khứa tập trung ở hai cửa ra vào quá nhiều, ông cũng không thể cứ thế trực tiếp đưa cô đi ngang qua bọn họ để ra ngoài được, cho nên cô chỉ có thể bị nhốt ở tầng một trong khách sạn này.
Tuấn Nguyên đi dọc theo hành lang tầng một, bước chân anh ổn định vững vàng, vẻ mặt lạnh lẽo không cảm xúc khiến người xung quanh đều không dám lại gần, trong lúc anh đang tìm kiếm, Ngôn Cẩn chạy tới nói với anh có người nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi-2/1279149/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.