Hiểu Anh trong tình trạng bị uy hiếp ôm một cục tức to đùng đến hôn lễ, Tuấn Nguyên ngồi ở bên cạnh cũng mặt lạnh tanh nhìn hoàn toàn không giống chuẩn bị kết hôn mà giống đi đánh trận hơn, trợ lý Ngôn ngồi ở ghế phụ âm thầm lau giọt mồ hôi lạnh trên trán, cố gắng giảm cảm giác tồn tại của mình xuống thấp nhất có thể, không gian đang yên tĩnh đột nhiên vang lên giọng nói lạnh lẽo mang tính uy hiếp của Tuấn Nguyên.
"Bà Trần, nếu lát nữa em còn trưng cái mặt đó ra nhìn anh, anh không chắc ngày mai sẽ đảm bảo cho em toàn mạng xuống giường đâu."
Hiểu Anh giật mình quay sang trừng mắt với anh.
"Anh có biết xấu hổ không hả?"
Bị cô mắng, ánh mắt Tuấn Nguyên nhìn cô càng thêm nguy hiểm.
"Em cứ thử tiếp tục khiêu khích sự nhẫn nại của anh liền biết, lần này anh không nhường em nữa đâu."
So về độ không biết xấu hổ Hiểu Anh sao thắng được anh, càng huống hồ lần này cô thật sự chính là cô vợ danh chính ngôn thuận được anh cưới về nhà, hoàn toàn không còn lý do gì để từ chối anh nữa. Điều này khiến cơn tức trong lòng cô bay đi phân nửa, thay vào đó là sự lo lắng lẫn căng thẳng mà chính bản thân cô cũng không nhận ra, chỉ đến khi đến lễ đường rồi cô mới giật mình đi theo anh xuống xe.
Trái ngược với thói quen tối giản thường ngày của mình, hôn lễ hôm nay được Tuấn Nguyên tổ chức cực kỳ long trọng với dàn khách mời đông đảo, thậm chí còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi-2/1279144/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.