"Thiếu gia, hôm nay cậu về sớm vậy?"
Bác Kim vừa từ phòng bếp đi ra, nhìn thấy Tuấn Nguyên đã đứng cạnh Hiểu Anh ở phòng khách thì đi tới muốn đón lấy áo khoác trong tay anh.
"Không cần đâu, cháu chỉ về một lát rồi lại đi ngay rồi."
Ban chiều thấy cô hoảng sợ như vậy, còn níu tay áo anh khi thấy anh muốn rời đi nên mới cố gắng về sớm với cô, không nghĩ tới nguồn gốc sự sợ hãi của cô lại đến từ mình. Nếu anh còn ở lại, không khéo tối nay cô không dám ngủ mất.
"Vâng."
Bác Kim nghe vậy liền thu tay lại, nhưng vẫn kiên trì nói tiếp.
"Bữa tối sắp chuẩn bị xong rồi, hay cậu cùng Hứa tiểu thư dùng bữa xong rồi đi?"
"Được."
Tuấn Nguyên vốn định rời đi liền ngừng lại, quay người sang phòng bếp, Hiểu Anh thấy vậy chỉ có thể lẽo đẽo theo sau anh, người hầu cũng rất biết ý lập tức dọn thức ăn lên bàn. Về phần bà Hứa, bởi vì bà vẫn đang hôn mê nên hiện tại chỉ có Hiểu Anh và Tuấn Nguyên ngồi đối diện nhau khiến bầu không khí không khỏi có chút kỳ lạ.
"Anh có thể ăn thịt được em chắc, sợ hãi như thế làm gì?"
Tuấn Nguyên thấy cô cứ nhìn mình mãi không ăn liền đặt đũa xuống mà đón lấy ánh mắt của cô. Hiểu Anh lúng túng lắc đầu.
"Không có, chỉ là tôi không có tâm trạng ăn cơm thôi."
"Ăn đi, nếu không anh sẽ ngồi ở đây với em cả tối đấy."
Không ngoài dự đoán, cô gái nhỏ vừa nghe thấy anh dọa nạt liền bắt đầu ngoan ngoãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi-2/1279133/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.