Sáng sớm hôm sau Mạch Tử chân trước vào công ty thì chân sau Diệp Tử Phàm đã chạy đến. Nhìn thấy Diệp Tử Phàm được Trương Đại Đầu cung kính mời vào văn phòng, Mạch Tử tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Cái tên này lại nuốt lời!
Vương Kiến huých nhẹ vào khuỷu tay Mạch Tử: “Diệp tổng kia vừa đến thì hoa đào liền nở khắp công ty mình kìa!”
Thấy Mạch Tử mờ mịt nhìn mình, Vương Kiến bĩu môi hất hàm: “Nhìn đi!”
Mạch Tử nhìn theo thì thấy toàn bộ các đồng nghiệp nữ trong công ty “đương song lý vân mấn, đối kính thiếp hoa hoàng” () ai nấy bận rộn đến quên cả trời đất.
() Trích trong bài Mộc Lan Từ hay Bài ca của nàng Mộc Lan, là quân ca nổi tiếng trong lịch sử TQ, 2 câu thơ trên dịch đại ý là “Bên song cửa chải tóc, trước gương cài hoa vàng” kể lại lúc Mộc Lan từ quân ngũ về quê nhà, mặc lại y phục nữ nhi, trang điểm soi gương. Còn ý trong truyện thì rất dễ hiểu là mấy bà cô kia đang trang điểm nhưng dùng thơ cho hoa mỹ thôi ^^
Mạch Tử nhịn không được mà run rẩy khóe môi, sọc đen kéo đầy đầu.
Chẳng bao lâu sau Diệp Tử Phàm và Trương Đại Đầu đi ra, Mạch Tử ngay lập tức cảm giác được vô số luồng ‘sóng tình’ thẳng tắp phóng về phía Diệp tổng tài.
Trương Đại Đầu tất nhiên cũng nhận ra, không khỏi xấu hổ, vội vàng gọi Mạch Tử qua bảo với Diệp Tử Phàm: “Diệp tổng, cứ để Mạch Tử đi cùng ngài, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-dung-phu/3124192/chuong-71.html