Pablo cũng biết Martina cố tình gây sự, nhưng Thẩm không đến, quả thật là đáng tiếc.
Pablo đến giúp Thẩm Vi Tửu rửa hải sản, hộ công đã bắt đầu chuyển dụng cụ nướng ra ngoài, Pablo nói: “Thẩm, sao cô không đến?”
Thẩm Vi Tửu nói: “Thật ra tôi tham gia vì muốn múa cho một người xem, nhưng anh ấy đã xem một mình rồi, nói rằng sau này có thể tôi sẽ về nước, không thể tham gia vũ đoàn Valencia, nên tôi không đến.”
Pablo thấy ánh mắt Thẩm Vi Tửu đặt trên người người đàn ông đang trò chuyện với Martina ở đằng kia, không khỏi cũng nhìn sang, Martina đã nín khóc, hình như đang rất nghiêm túc nghe người đàn ông kia nói gì đó.
Pablo cảm thấy Thẩm không đến rất có thể là do nguyên nhân trước, còn nguyên nhân sau chỉ chiếm một phần nhỏ.
Đến khi Thẩm Vi Tửu bưng hoa quả đi ra, Martina đã nín khóc, thậm chí còn vỗ bả vai Đoạn Khâm, dáng vẻ như người anh em tốt, Thẩm Vi Tửu vốn muốn gây chút phiền phức cho Đoạn Khâm, không ngờ Martina đã bị Đoạn Khâm lấy lòng nhanh như vậy.
“Hai người nói chuyện gì thế?” Thẩm Vi Tửu tò mò.
Martina lắc đầu: “Đây là bí mật của em và Đoạn, không thể nói cho chị biết.”
Thẩm Vi Tửu nhìn về phía Đoạn Khâm, Đoạn Khâm khẽ cong môi, nhàn nhạt lắc đầu. Thẩm Vi Tửu đột nhiên đỏ mặt, cô đã quên thời thiếu niên anh dỗ bé gái rất thành thạo, uổng công vừa nãy cô còn lo lắng Đoạn Khâm không đối phó được với Martina.
Thẩm Vi Tửu cầm một miếng chanh nhét vào miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-doc-nhat/93777/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.