Sức chịu đựng của Dương Thanh cũng có hạn, bây giờ mỹ nhân đang trần như nhộng nằm ở dưới thân, nếu như hắn nhịn nữa thì nên đi làm thái giám là vừa rồi, thở một hơi thật dài, sau đó anh dùng hai tay mình bắt lấy cổ chân trắng gầy của Tử Hoàng gập về phía trước ngực tạo thành hình chữ M, sau đó ngắm nhìn cúc huyệt màu hồng nhạt đang co giật mãnh liệt, khác với dáng vẻ nằm yên bất động của chủ nhân nó bật cười. Anh mắng.
-Tiểu quỷ câu dẫn người, thân thể em thế này, nếu để kẻ khác chạm vào. Chắc tôi sẽ nổi điên mà gϊếŧ người quá quá.
Tử Hoàng sau một lần bắn tính liền thỏa mái mơ mơ màn màn chìm vào giấc ngủ, mặc kệ bản thân đang bị người khác làm loạn. Khóe miệng cậu vẫn thản nhiên cười cười mà thở hừ hừ vài cái.
Phác Dương Thanh không có say, bản thân anh biết hành động của mình không khác gì một kẻ biếи ŧɦái, bệnh hoạn đi cưỡиɠ ɧϊếp trẻ vị thành niên. Nhưng miếng mồi ngon trước mắt, người mình thầm thương bấy lâu nay đang nằm dưới thân. Nếu hiện tại không ăn thì có lẽ cả đời cũng không ăn được, cho nên anh quyết định... Ăn một lần rồi " đi tù " cũng đáng.
Cuối người xuống, dùng đầu lưỡi liếʍ nhẹ lên cúc huyệt của Tử Hoàng, cảm nhận được nó đang co giật hút lấy đầu lưỡi của mình khiến Dương Thanh như say mà say sưa chơi đùa chỗ đó nhiều hơn nữa, những nếp nhăn cũng đều bị anh liếʍ cho mềm ra... Ngoài cửa huyệt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-den-hu/3442562/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.