Bởi vì nghi ngờ nên khoảng thời gian đó Nhiếp Thành Thắng ở bệnh viện nghỉ ngơi thường xuyên gọi điện thoại cho Lý Tông Dũng, muốn hỏi tình hình của Nhiếp Nhiên.
Lần nào Lý Tông Dũng cũng lấy lý do Nhiếp Nhiên đang huấn luyện, hoặc là Nhiếp Nhiên bận để đối phó với ông ta.
Càng kéo dài như vậy, Nhiếp Thành Thắng càng nghi ngờ.
Rốt cuộc là vì sao mà Lý Tông Dũng luôn từ chối không cho Nhiếp Nhiên nói chuyện điện thoại với mình?
Vì thế ông ta quyết định xuất viện trước hai ngày, cùng Diệp Trân đến sân bay, nhưng điểm đến của hai chuyến bay lại hoàn toàn khác nhau.
Ông ta bay đến đơn vị dự bị, còn Diệp Trân thì về nhà.
Từ buổi sáng làm thủ tục xuất viện đến khi ông ta đứng ở cổng đơn vị dự bị mất khoảng năm tiếng đồng hồ.
Lúc này đã là hai giờ chiều.
Thời tiết đầu mùa hè đã hơi nóng, đặc biệt là thời gian từ mười hai giờ trưa đến hai giờ chiều, mặt trời rất gay gắt.
Mà lúc này, Nhiếp Thành Thắng cứ đứng dưới ánh mặt trời đợi lính gác thông báo cho Lý Tông Dũng.
Lý Tông Dũng ngồi ở trong phòng làm việc nghe được tin tức này, nhảy dựng ra khỏi ghế, sắc mặt cũng thay đổi mấy lần, “Cái gì? Cậu nói Sư đoàn trưởng Nhiếp đang đợi ở cổng đơn vị hả?”
Binh lính đứng gác kia bình tĩnh trần thuật: “Đúng vậy, ngài ấy nói hôm nay tới là để đặc biệt cảm ơn ngài.”
“Chuyện này…”
Lý Tông Dũng còn chưa nghĩ ra cách để bảo lính đứng gác đuổi ông ta đi, đã nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598842/chuong-1551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.