Thủy thủ mở hệ thống radar lên, từng vòng quét hiện lên trên màn hình hiển thị, đến khi sóng điện radar bắn ra quay lại, ăng ten nhận được tín hiệu, thủy thủ kia lập tức báo cáo với Nhiếp Thành Thắng: “Sư đoàn trưởng, đã tìm được cái thuyền đó rồi!”
Nhiếp Thành Thắng chắp hai tay sau lưng, nói: “Bám theo.”
“Rõ!”
Thủy thủ kia đáp xong, tay nhanh thoăn thoắt thao tác máy móc trên thuyền.
Chiếc thuyền nhanh chóng chạy về phía nguồn tín hiệu phản hồi lại.
Nhưng sau khi bọn họ bám theo chiều thuyền trước mặt kia không biết bao nhiêu vòng trong vùng quần đảo này, Nhiếp Thành Thắng liền cau mày lại, thấp giọng nói: “Bọn chúng đang đi dạo vườn hoa với chúng ta à?”
Nhìn chiếc thuyền kia qua trái qua phải, thậm chí còn đặc biệt tìm một số chỗ ẩn nấp, vì thế Nhiếp Thành Thắng vội vàng cầm máy bộ đàm ở bên cạnh lên, ra lệnh cho mấy chiếc thuyền khác, “Lập tức phái thêm mấy chiếc thuyền khác bao vây cho tôi, đồng thời kêu gọi đầu hàng, bảo bọn chúng lập tức dừng lại.”
Người trong máy bộ đàm lập tức trả lời lại, “Rõ!”
“Chiếc thuyền trước mặt xin chú ý, đề nghị chủ thuyền lập tức cập bến để tránh xảy ra ngộ thương.” Tiếng cảnh cáo truyền qua loa vang dội từ phía sau.
Nhiếp Nhiên đứng ở bên trong khoang thuyền nghe thấy từng tiếng cảnh cáo kia thì chẳng để ý, tiếp tục yêu cầu: “Tăng thêm tốc độ, đi vào hòn đảo nhỏ trước mặt.”
Tên thuộc hạ nhận được phân phó của cô, lại tăng nhanh tốc độ lái về phía trước.
Nhiếp Thành Thắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598815/chuong-1524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.