Nhiếp Nhiên vẫy một chiếc taxi, đọc địa chỉ, tài xế lập tức đạp chân ga đi đến nhà họ Hoắc.
Ở trên xe, vẻ mặt Nhiếp Nhiên vô cùng nặng nề.
Vừa rồi ở trong điện thoại, Hoắc Hoành nói với giọng nghiêm túc như vậy, rõ ràng là đã xảy ra chuyện gì đó rồi.
Cô mới rời khỏi bữa tiệc hơn hai tiếng thôi, chẳng lẽ là... chuyện của Cửu Miêu bị Hoắc Khải Lãng phát hiện rồi à?!
Vừa rồi cô rời đi, Hoắc Khải Lãng chắc chắc cũng biết.
Nếu như vì thế mà ông ta sinh lòng nghi ngờ...
Cô siết chặt bàn tay đang cầm điện thoại.
Tài xế nhìn xuyên qua kính chiếu hậu, thấy vẻ mặt cô căng thẳng nghiêm túc, tưởng là cô về nhà muộn, sợ bị ba mẹ mắng mới sợ như vậy.
Ông ta lên tiếng an ủi: “Yên tâm đi, chú sẽ nhanh chóng đưa cháu về nhà.”
Nhiếp Nhiên không hiểu tại sao đột nhiên ông ta lại nói vậy, cô ngẩng đầu lên thì thấy người tài xế kia cười rất hòa nhã: “Con gái chú cũng tầm tuổi cháu, có lúc đi chơi với bạn học về muộn, làm cho chú và mẹ nó lo lắng vô cùng. Có điều những chuyện này cũng đều vì ba mẹ quan tâm đến con, cháu về nói chuyện mềm mỏng với ba mẹ mấy câu, chú tin bọn họ sẽ không trách cứ cháu quá đâu.”
Nhiếp Nhiên biết ông ta hiểu nhầm rồi nhưng cũng không giải thích nhiều, chỉ yên lặng nghe.
Nói mấy câu mềm mỏng?
Ở đó không phải chỉ nói mấy câu mềm mỏng là có thể giải quyết được.
Xe lao nhanh đến vùng ngoại thành.
“Được rồi, chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598805/chuong-1514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.