Vậy thì nguy to!
Nhưng nếu như họ đánh nhau, tại sao không có ai nói với ông ta?
Xong rồi xong rồi, hai vị tổ tông này đều là bảo bối trong lòng Hoắc tổng, đắc tội với ai cũng không được.
Bây giờ lại có một người bị thương trên địa bàn của ông ta, chắc chắn ông ta sẽ bị liên lụy!
Đến lúc đó nếu như Hoắc tổng biết...
Trời ơi!
Ông ta không dám tưởng tượng tiếp theo mình sẽ như thế nào nữa!
Lúc này trong lòng Triệu Tề rất sốt ruột bất an, ông ta ra sức gật đầu, “Được được được, tôi sẽ đi ngay, đi ngay.”
Dứt lời, ông ta vội vàng ba chân bốn cẳng phi về phòng làm việc, gọi điện thoại cho bác sĩ riêng của mình, bảo bác sĩ đến đây nhanh nhất có thể.
Bác sĩ kia vốn còn hai ba bệnh nhân, vừa nghe thấy Triệu Tề giục giã như vậy tưởng có tình huống nghiêm trọng, vội vội vàng vàng hẹn bệnh nhân hôm khác đến khám còn mình thì xách hòm thuốc lái xe đến công ty vệ sĩ ở ngoại ô.
Vừa đến nơi, bác sĩ đã thấy Triệu Tề đang chờ mình ở cổng.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?” Bác sĩ vội hỏi.
“Cuối cùng anh cũng đến rồi, mau đi theo tôi!” Triệu Tề vừa nhìn thấy bác sĩ thì giống như thấy cọng rơm cứu mạng, kéo ông ta vào trong công ty, “Chuyện lớn, chuyện cực kì lớn, anh mau đi theo tôi!”
“Chuyện lớn gì?” Bác sĩ kia cũng bị thái độ của Triệu Tề làm cho cuống lên.
Triệu Tề trả lời rất nghiêm túc: “Cứu người!”
Bác sĩ bị ông ta làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598787/chuong-1496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.