Cả bữa cơm không một ai thấy ngon, đám chú bác vùi đầu vào ăn, không nói một lời.
Bầu không khí của bữa cơm có thể nói là nặng nề tới cực điểm.
Nhưng Hoắc Khải Lãng và Hoắc Hoành giống như không cảm nhận được bầu không khí quỷ dị trên bàn ăn, ai cũng ngồi ở đó nhai kĩ nuốt chậm.
Ngay cả không khí giữa bọn họ cũng rất bình tĩnh, giống như chuyện trước đó chưa từng xảy ra.
Nhưng càng yên lặng như vậy, càng khiến người ta cảm thấy áp lực.
Nửa tiếng sau, bữa cơm kỳ dị nhất từ trước tới giờ vội vàng kết thúc, đám chú bác kia lần lượt ra về.
Bây giờ giao dịch mua bán thất bại rồi, không cần phải ở lại nữa.
Huống hồ với trạng thái của hai “cha con” bọn họ bây giờ, ở lại đây, ai biết liệu có bị vạ lây không?
Đến khi mọi người đều đi cả rồi, Hoắc Khải Lãng mới đứng lên, nói với Hoắc Hoành vẫn ngồi ở chỗ đó, “Con cùng ba đến phòng sách.”
Sau đó ông ta đi lên tầng.
Hoắc Hoành đi theo ông ta.
Hai người một trước một sau đi vào bên trong phòng sách.
Chú Trần cũng đang chuẩn bị đi vào cùng thì nghe thấy Hoắc Khải Lãng bình tĩnh nói, “Chú đi tìm mấy người sắp xếp quét dọn lại phòng của A Hoành đi.”
Đại ca muốn nói chuyện riêng với Nhị thiếu à?
Chú Trần ngẩn ra, sau đó trả lời, “Vâng.”
Ông ta dừng lại ở cửa phòng sách, trơ mắt nhìn Hoắc Hoành và Hoắc Khải Lãng đi vào bên trong.
Người cũng nhìn bọn họ đi vào còn có Nhiếp Nhiên đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598769/chuong-1478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.