ANH TỚI KHÔNG PHẢI ĐỂ LÀM NGƯỜI HẦU (4)
Lúc này vẻ nghiêm nghị ở đáy mắt Quý Chính Hổ mới hòa hoãn đi không ít, “Cô bỏ huấn luyện hai tháng, cần phải bù gấp đôi, nhưng thấy cô bị thương trong nhiệm vụ, cũng chưa được nghỉ ngơi điều dưỡng nên huấn luyện bắt đầu từ tháng sau.”
Bỏ huấn luyện cần phải bù gấp đôi?
Nhiếp Nhiên khẽ cau mày, chẳng lẽ là Quý Chính Hổ muốn chỉnh cô à?
Không thể nào, anh ta lại không phải là An Viễn Đạo, trong chuyện này vẫn rất rõ ràng.
Nhiếp Nhiên rất không hiểu cách làm của Quý Chính Hổ.
Không phải chỉnh cô, còn rất cẩn thận chuyển huấn luyện gấp đôi sang tháng sau, vậy thì chỉ có một khả năng.
Chắc là anh ta muốn huấn luyện mình thật hệ thống.
Nhiếp Nhiên từ chối lòng tốt hiếm có của anh ta, “Không cần đâu, tôi không có vấn đề gì cả, bây giờ tôi có thể bù.”
Dù sao cũng phải chạy, tháng này hay tháng sau có gì khác nhau, hơn nữa cô thật sự nên huấn luyện tử tế, còn một năm nữa là rời đơn vị dự bị rồi.
Nếu như đến lúc đó thành tích kém, bị phân đến cái nơi khỉ ho cò gáy nào đó thì sao cô có thể quang minh chính đại quật ngã Nhiếp Thành Thắng!
Nhiếp Thành Thắng...
Cô phải khiến ông ta bị cô lập hoàn toàn!
Nghĩ đến Nhiếp Thành Thắng, nhiệt độ ở đáy mắt cô hạ thấp đi mấy phần.
Quý Chính Hổ gật đầu nói: “Vậy được, tiếp tục năm cây số.”
Nhiếp Nhiên đáp: “Rõ!”
Sau đó cô chạy lại con đường vừa rồi.
Lúc đi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598689/chuong-1398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.